Love Is The Way!
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Love Is The Way!

Hội quán HotBoy!
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Tìm anh mr.pig
 Chúng ta là gay  Empty8/12/2017, 12:25 am by hakuna.matata

» có cách nào là 4r đc lại như xưa....
 Chúng ta là gay  Empty28/12/2015, 3:24 pm by chithien556

» quần lót,quần ngủ,quần tập gym super hot superr sexy dành cho anh em
 Chúng ta là gay  Empty24/12/2015, 10:00 am by keocaosu

» Đêm mưa
 Chúng ta là gay  Empty7/11/2015, 8:02 pm by Mr.tong

» CẮT TÓC GỘI ĐẦU MASSAGE THƯ GIÃN!
 Chúng ta là gay  Empty12/9/2015, 10:57 pm by anchoi

» [ALL-HotBoy] Asian Boy!
 Chúng ta là gay  Empty18/8/2015, 9:53 pm by song

» nóng trong người
 Chúng ta là gay  Empty18/8/2015, 9:41 pm by song

» ĐÊM ĐỊNH MỆNH
 Chúng ta là gay  Empty3/8/2015, 12:15 am by Mr.tong

» mem mới làm quen nha mọi người
 Chúng ta là gay  Empty3/8/2015, 12:13 am by Mr.tong

» Slave Thủ Dầu Một
 Chúng ta là gay  Empty16/7/2015, 10:43 pm by gaybinhduong190846

Top posters
truongson
 Chúng ta là gay  Vote_lcap1 Chúng ta là gay  Voting_bar1 Chúng ta là gay  Vote_rcap 
chithien556
 Chúng ta là gay  Vote_lcap1 Chúng ta là gay  Voting_bar1 Chúng ta là gay  Vote_rcap 
Mr.tong
 Chúng ta là gay  Vote_lcap1 Chúng ta là gay  Voting_bar1 Chúng ta là gay  Vote_rcap 
Hey.Baby_PitPull
 Chúng ta là gay  Vote_lcap1 Chúng ta là gay  Voting_bar1 Chúng ta là gay  Vote_rcap 
TuiTênTrâu
 Chúng ta là gay  Vote_lcap1 Chúng ta là gay  Voting_bar1 Chúng ta là gay  Vote_rcap 
cleo_cleo
 Chúng ta là gay  Vote_lcap1 Chúng ta là gay  Voting_bar1 Chúng ta là gay  Vote_rcap 
Gray Fairytail
 Chúng ta là gay  Vote_lcap1 Chúng ta là gay  Voting_bar1 Chúng ta là gay  Vote_rcap 
hakuna.matata
 Chúng ta là gay  Vote_lcap1 Chúng ta là gay  Voting_bar1 Chúng ta là gay  Vote_rcap 
hanggolds
 Chúng ta là gay  Vote_lcap1 Chúng ta là gay  Voting_bar1 Chúng ta là gay  Vote_rcap 
Thần Nông
 Chúng ta là gay  Vote_lcap1 Chúng ta là gay  Voting_bar1 Chúng ta là gay  Vote_rcap 
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

 

  Chúng ta là gay

Go down 
+7
nhoc_kenny93
Lê Minh Khang
poseidon
tinh_yeumaixanh
Huynh tan
boyloveboys
ben_ben21
11 posters
Tác giảThông điệp
ben_ben21




Tổng số bài gửi : 18
Points : 23
Được cảm ơn : 3
Join date : 28/06/2010

 Chúng ta là gay  Empty
Bài gửiTiêu đề: Chúng ta là gay     Chúng ta là gay  Empty5/7/2010, 10:45 am

Bởi vì chúng ta là gay


Quân ngồi trên giường, nhìn quanh căn phòng có lẽ đã hơn chục lần, Ngân đang tắm trong phòng tắm, tiếng nước chảy làm Quân hồi hộp, Quân chỉ mong tiếng nước chảy ấy đừng dừng lại, để Ngân ko bước ra, để Quân 1 mình. Quân nhớ lại những chuyện đã xảy ra để hôm nay anh trong căn phòng này, với Ngân. Từ đây bắt đầu cái gọi là cuộc sống vợ chồng. Cái ngày cách đây 6 năm, lúc Quân 19t, mẹ Quân đã nói với nó: “giờ mẹ chỉ có mình con mà thôi, đừng làm gì để mẹ buồn nữa”. Câu nói nghe chẳng có gì nhưng nó như cứa thật sâu vào nỗi đau của Quân. Ngày mà mẹ Quân cắt đứt quan hệ với người cha khốn nạn vì đã quá mệt mỏi với thói trăng hoa của ông ta, người cha vô tâm chỉ lo cho bản thân mà chẳng lo lắng gì cho gia đình. Nhưng đó ko phải là tất cả, mẹ Quân nói câu đó còn vì 1 lý do khác, vì mẹ biết Quân là gay-cũng là điều làm Quân đau khổ nhất. Quân yêu mẹ nên anh đã tự hứa với lòng sẽ ko làm chuyện gì để mẹ thấy và buồn nữa. Nhưng bản năng và tình yêu của con người thật kỳ lạ, nó có thể làm ta mất lý trí, quên những kìm nén, những giới hạn đã đặt ra chỉ để được cảm giác hạnh phúc. Với Quân cũng vậy, dù cố làm vui lòng mẹ nhưng sau 4 năm sống khép kín, Quân bắt đầu lên những diễn đàn để chia sẻ nỗi niềm và tìm những sự đồng cảm với những người cùng giới với mình. Quân chỉ muốn vậy, ko hơn, nhưng rồi Quân gặp Khoa, cậu nhóc mới 16t nhưng đã trải đời được 1 năm, 1 cậu nhóc đau khổ nhiều trong tình yêu, yêu 5 người và tất cả đều bỏ Khoa đi vì những lý do thật đáng kinh tởm: có người mới, chỉ coi là mối tình qua đường, đã ngủ và cảm thấy thích người kia hơn,… khiến Khoa ko còn tin vào tình yêu nữa. bắt đầu sống buông thả, ngủ với nhiều người. Quân thấy thương hại Khoa, nhưng cũng cảm thấy cậu nhóc này thú vị và muốn chia sẻ với nhóc. Thời gian trôi qua cùng những lần chat, những ngày hẹn uống nước nói chuyện, những lúc chở nhau đi vòng vòng tâm sự,… Quân nhận ra bên trong cái vẻ ngoài như vô cảm, hờ hững trước mọi thứ là một tâm hồn trong sáng, đáng yêu và dễ tổn thương. Và Quân đã yêu cái bên trong con người ấy của Khoa lúc nào ko hay. Để đến một ngày Quân kéo Khoa lại ôm thật chặt, thỏ thẻ bên tai Khoa rằng anh yêu nó. Khoa phì cười.

-Anh có dám hứa sẽ ko bao giờ bỏ tôi ko? Giờ tôi chỉ cần người giữ lời hứa này thôi, nếu được tôi sẽ quen anh

-Anh hứa sẽ ko bao giờ rời xa em, ko bao giờ làm em buồn nhưng những người kia, hãy tin và cho anh cơ hội để được yêu em, Khoa nhé.

-Còn mẹ anh thì sao? Anh ko sợ sẽ làm mẹ anh buồn à?

-Anh sẽ cố gắng để ko làm mẹ buồn nhưng anh cũng phải để cho mình một cơ hội để sống thật với bản thân mình, cơ hội để có được hạnh phúc và cơ hội để yêu em. Đồng ý làm người yêu anh nhé!

Quân ôm Khoa thật chặt, Khoa hơi cảm động, có thể Khoa cũng đã có cảm tình với Quân từ lâu nhưng vì sợ rồi sẽ giống như 5 người trước, Khoa cố kìm nén cảm xúc, cố trấn an mình:” rồi anh cũng sẽ bỏ rơi mình mà thôi” nên từ ngày đó Khoa vẫn ko thể hiện tình cảm gì nhiều, vẫn tỏ vẻ thờ ơ. Có lẽ tình cảm chân thật rồi cũng sẽ làm con tim rung động trở lại, sẽ làm người ta muốn được yêu trở lại. Những cử chỉ quan tâm của Quân, ánh mắt ấm áp trìu mến lúc Quân nhìn Khoa,… đã làm Khoa muốn được yêu một lần nữa: yêu tấm chân tình của Quân. Sau 2 tháng đồng ý quen nhau, vào ngày sinh nhật thứ 24 của Quân, Khoa nắm tay Quân thật nhẹ nhàng và cười thật âu yếm.

-Chúng ta yêu nhau anh nhé!

Tiếng nước dừng lại đột ngột làm Quân giật mình, cánh cửa phòng tắm từ từ mở ra, Ngân bước ra trong bộ áo ngủ gợi cảm, nhìn Quân ngại ngùng, bước tới. Quân cúi mặt khó xử, Ngân ngồi xuống kế bên, nhìn Quân buồn bã. Đối diện người phụ nữ yêu mình từ hồi đại học, đến giờ đồng ý làm vợ mình dù biết mình là người đồng tính, lòng Quân rối bời, anh ước cho chuyện này đừng bao giờ xảy ra, nhưng mọi chuyện đã xảy ra. Ngày Quân nói với Ngân quân là gay, Ngân thật sự bị sốc, nhưng rồi ngày hôm sau Ngân đến bên Quân và nói.

-Ngân vẫn sẽ yêu Quân đến khi Ngân tìm ra người nào tốt hơn Quân. Giờ chúng ta là bạn nhé, được ko?

Sau đó 2 người thật sự trở thành những người bạn thân của nhau, Quân hay bày tỏ cho Ngân hiểu về giới tính của mình, để thông cảm và chia sẻ hơn, Quân cũng đã giới thiệu Khoa cho Ngân và cô rất vui khi biết bạn mình hạnh phúc. Một ngày kia, Quân hẹn Ngân uống nước với tâm trạng buồn bã.

-Mẹ mình muốn mình lấy vợ, bà đã kiên quyết nói rằng nếu mày ko kiếm ai lấy thì bà sẽ kiếm, mình đã hứa với mẹ khi mình có sự nghiệp mình sẽ lấy vợ, giờ mẹ thấy công việc trưởng phòng ở công ty của mình đã đủ để lo tới chuyện cưới xin. Cả buổi mình ngồi nghe mà chỉ ậm ừ cho qua chuyện. Mình ko biết tính sao nữa! Mình rối bời quá.

Ngân đang uống nước bỗng dừng lại nhìn Quân chăm chú.

-Giờ Quân tính sao?

-Mình ko biết nữa, nếu mình lấy vợ mình sợ sẽ làm người đó đau khổ, sẽ phải lừa dối người đó về con người thật của mình, rồi Khoa sẽ ra sao? Mình ko thể bỏ rơi Khoa được, mình đã hứa sẽ ko bao giờ rời xa Khoa, Khoa đã đau khổ vì tình nhiều rồi, mình ko thể làm thế với Khoa được.

-Vậy còn mẹ Quân thì sao?

Quân cúi mặt vò đầu, hai dòng lệ ứa ra, thật nhiều.

-Mình ko biết phải làm sao nữa, mẹ và Khoa đều là những người mình yêu thương nhất, mình ko thể làm ai buồn được. Giờ mình phải làm gì đây.hic

Ngân nhìn Quân khóc lòng buồn theo, buồn ko phải vì câu chuyện của Quân mà buồn vì thấy người mình yêu thương đau khổ. Ngân nắm tay Quân.

-Chúng ta lấy nhau đi! Quân cứ đến với Khoa, mình sẽ ở bên cạnh làm người bạn tri kỷ của Quân.

Quân ngạc nhiên nhìn Ngân.

-Ko được, mình ko mún làm Ngân đau khổ, Ngân cũng thừa biết lấy người đồng tính sẽ ko có hạnh phúc.

-Mình biết, nhưng đây có lẽ là cách giải quyết tốt nhất, mình sẽ ko bất hạnh đâu vì mình biết Quân là người như thế nào và lấy người mình yêu thì chẳng có gì là bất hạnh cả.

-Mình ko thể, vậy Ngân sẽ thiệt thòi, Ngân biết mình ko thể yêu Ngân được mà.

-Mình biết, nhưng mình cũng muốn người bạn thân và cũng là người mình yêu hạnh phúc, vì có như thế mình cũng mới hạnh phúc được, Ngân tin mình cũng sẽ được Quân làm hạnh phúc.

-Nhưng mà Quân…

-Tin mình đi, mình thật sự mún làm điều này, ko chỉ vì Quân mà còn vì bản thân mình nữa.

Quân ngậm ngùi trước thái độ kiên quyết của Ngân, Quân thật sự cảm thấy rất khó xử nhưng Quân chợt nhận ra chỉ có con đường này mới giúp Quân ko rời xa Khoa, ko làm buồn lòng mẹ, nhưng Ngân thì… nghĩ một hồi Quân buồn bã nhìn Ngân.

-Ngân có chắc chắn ko? Mình sợ làm người khác đau khổ lắm, nhất là 1 người phụ nữ.

-Chỉ cần Quân ko bỏ rơi mình, mình tin mình sẽ ko sao. Mình tin tình yêu của mình dành cho Quân sẽ giúp mình làm được.

Quân lặng người nhìn Ngân, Quân có cảm giác thương hại và lo sợ cho Ngân, nhưng đến giây phút đó Quân chỉ nghĩ được cách giải quyết đó mà thôi. Thế là một kế hoạch ra mắt người yêu rồi chọn ngày đám cưới được thực hiện thật nhanh. Quân cũng đã dành ra một ngày nói chuyện với Khoa về chuyện này.

-Em hiểu cho anh chứ?

-… Em hiểu, chúng ta ko có quyền lựa chọn, anh ko có quyền lựa chọn, em cũng thế. Có lẽ cách này là giải pháp tốt nhất. nhưng em buồn cho chị Ngân, chị ấy sẽ hi sinh rất nhiều thứ, em nghĩ liệu có nên đánh đổi cuộc đời của chị ấy chỉ vì hạnh phúc của mình ko anh. Hay chúng ta chia tay đi để anh khỏi khó xử.

Quân kéo Khoa lại thật mạnh nhìn Khoa giận dữ.

-Đừng nói nữa! Sao em lại có suy nghĩ như vậy, mọi thứ đến giờ anh làm là vì hạnh phúc của chúng ta, anh biết sẽ thiệt thòi cho Ngân nhưng anh sẽ ko bỏ rơi, sẽ quan tâm chăm sóc cô ấy và sẽ cố ko làm cô ấy cảm thấy cô đơn. Em hiểu chứ. Anh ko thể mất em được.

-Tại sao phải ra nông nổi này, tại sao phải khó xử thế này chứ, tại sao em ko phải là con gái và anh lại là gay. Sao ông trời lại đùa giỡn với số phận như vậy hic…

Khoa òa khóc, Quân ôm lấy Khoa khóc.

-Vì… chúng ta là gay, vì chúng ta sinh ra đã là vậy, vì xã hội này kỳ thị và cấm cản chúng ta, nhưng chúng ta cũng là con người, cũng có hạnh phúc, vì thế chúng ta phải tìm ra con đường riêng của mình em à,… đừng trách số phận, chúng ta sinh ra để là của nhau, đó là điều anh cảm ơn số phận của mình đã cho anh gặp em… rồi chúng ta sẽ vượt qua, hãy hứa rằng em sẽ luôn ở bên anh dù có chuyện gì xảy ra… em hứa chứ.

-E… hứa…hic

… ngày đám cưới cũng đến, một đám cưới đình đám, náo nhiệt trước sự hài lòng của hai bên gia đình. Quân căng thẳng suốt thời gian đãi tiệc, trong đầu cứ trộn lại hàng đống chuyện, anh sợ ko biết Khoa giờ có đang buồn ko, ko biết đêm tân hôn sẽ ra sao, sẽ phải đối xử sao với Ngân, qua hôm nay ngày mai sẽ thế nào,… Quân toát mồ hôi, mọi thứ trở nên thật khó khăn, đi vòng vòng chụp hình với nụ cười gượng gạo… giờ đây ngồi kế Ngân, đống suy nghĩ kia lại xuất hiện, Quân nhắm mắt lại mệt mỏi. Ngân rụt rè nắm tay Quân, Quân quay lại nhìn Ngân, nụ cười của Ngân làm Quân đỡ căng thẳng, Quân cười lại, Ngân cúi mặt buồn bã.

-Em có thể ngủ ở phòng khác nếu anh muốn. Anh cứ ngủ ở đây đi. Ngày mai mọi chuyện sẽ ổn thôi

Quân cảm thấy xót lòng khi nghe câu nói đó, anh đẩy Ngân xuống, tắt đèn, cố gắng ko nghĩ đến gì nữa, màn đêm nhẹ nhàng xuyên qua hai cơ thể đang quyện vào nhau… sáng hôm sau, Quân đã thức dậy từ rất sớm để đến gặp Khoa như đã hẹn mấy hôm trước. Quân ko biết Ngân cũng đã thức nhưng vẫn giả vờ ngủ cho đến khi Quân đi, Ngân bật khóc. Quân đến nơi thì Khoa đã ngồi đợi trong quán nước, không khí buổi sáng khá lạnh, quán ít người càng làm ko gian yên ắng.

-Hôm qua em ngủ ngon chứ?

-Bình thường anh à!

Quân ngắm gương mặt Khoa thật kỹ, Khoa quay đi tránh để Quân thấy đôi mắt sưng húp và đỏ vì khóc. Quân thấy xót lắm nhưng ko nói được lời nào.

-À, chị Ngân sao rồi, sao anh ko ở bên chị ấy mà hẹn em ra làm gì, chị ấy sẽ buồn đó.

-Anh muốn xem em ra sao, ko muốn làm em buồn

-Hì, em ko có buồn đâu, đừng lo cho em quá để chị Ngân buồn. Anh mua đồ ăn sáng về cho chỉ đi chắc chỉ sẽ vui lắm.

Quân kéo Khoa vào lòng. Khoa ngạc nhiên.

-Có người đó, làm vậy người ta nhìn chết!

-Kệ họ, anh ko quan tâm… Khoa này, hãy nhớ là anh chỉ yêu mình em, phải nhớ thật kỹ nha!

Khoa cười mỉm, vòng tay ôm Quân.

-Em luôn luôn biết điều đó, em cũng yêu anh.

Nắng đã lên, Quân mua đồ ăn về, ngạc nhiên khi Ngân đang nấu ăn. Thấy Quân Ngân cười thật tươi.

-Anh về rồi à, nãy anh đi gặp Khoa phải ko? Khoa có sao ko anh?

-Khoa tốt, sao em ko ngủ thêm đi ra nấu nướng làm gì cho mệt.

-Ko sao mà! giờ em phải trở thành người nội trợ đảm đang trong gia đình rồi nên phải chịu khó thôi, hi. À anh vào nếm thử món em mới làm xem được chưa.

Ngân nhìn Quân dịu dàng, Quân cười mỉm, cả 2 ngồi xuống bàn vừa ăn vừa trò chuyện…sau tuần trăng mật, tuần nào Quân cũng dành 2 ngày đi chơi với Khoa, những ngày đó Ngân cũng chủ động đi mua sắm, đi chơi cùng bạn bè, 5 ngày còn lại 2 người vẫn bình thường, như 2 người bạn thân sống với nhau. Ngân cảm thấy như bị phản bội khi chồng mình đi lại với người khác, nhưng cô vẫn cố tỏ ra vui vẻ, Ngân đã lựa chọn và cô phải bước tiếp con đường của mình, Ngân chỉ muốn Quân cảm thấy thoải mái và hạnh phúc, cô mong rồi sẽ có lúc cô có được tình yêu của Quân, dù Ngân chỉ luôn thấy Quân cố ko làm cô đau khổ, cố quan tâm cô nhiều đến mức có thể để khỏi cảm thấy khó xử. Ko khí trong nhà dù luôn có tiếng cười, luôn có những nụ cười nhưng Ngân luôn cảm thấy cảm giác nặng nề, gò bó và gượng ép ko thể diễn tả được...-Cô đã có thai 2 tháng, chúc mừng cô!

Ngân bỗng ngập tràn hạnh phúc khi nghe câu nói của bác sĩ, nhưng rồi cô nén lại cái hạnh phúc nhỏ nhoi đó để nghĩ đến một điều khác lớn hơn đang xuất hiện trong tâm trí “liệu chuyện này sẽ đúng chứ, liệu Quân có muốn giữ cái thai?”. Ngân buồn bã suốt chặng đường về nhà, hôm nay là ngày Quân đi chơi với Khoa đến tối mới về. Ngân thở dài nhìn ngôi nhà trống vắng, cô ngồi xuống ghế sofa lật đi lật lại cuốn sổ khám bệnh, đọc lại nhiều lần kết quả. Trong lòng lo lắng. 8g, Quân về, Ngân đang dọn bàn ăn tối, cô ko nhìn Quân như mọi khi nhưng vẫn cố vui vẻ.

-Anh về rồi à, hôm nay đi chơi vui chứ?

-Ừ, hôm nay bọn anh đi ăn và chạy ra ngoại ô chơi. Cũng vui lắm!

-Chắc cảnh đẹp lắm anh nhỉ! Khi nào anh chở em ra đó chơi nha, em chưa được anh chở ra đó lần nào cả!

-…Ừ, để khi nào có dịp anh sẽ chở em đi.

Quân ngồi xuống bàn, xới cơm. Ngân bưng đĩa đồ ăn đặt trên bàn ngồi xuống, Quân đưa chén cơm cho Ngân rồi gấp thức ăn. Ngân nhìn Quân nghiêm nghị.

-Anh à, em có thai 2 tháng rồi, chiều nay em vừa khám xong.

“Cộp”

Quân đánh rơi đôi đũa xuống bàn, từ từ nhìn lên Ngân với vẻ thẫn thờ rồi cúi xuống ngay lấy đũa lên.

-…Thật vậy à!

Ngân cúi xuống buồn bã.

-Em nghĩ anh là người quyết định về chuyện này, cái thai cũng chưa lớn nên nếu anh muốn giữ cái thai hay ko muốn giữ em đều ủng hộ anh.

Quân im lặng đặt đôi đũa xuống, nhìn Ngân gượng cười.

-Em có thai anh vui lắm, anh chỉ hơi bất ngờ mà thôi, nó là con chúng ta sao anh lại nỡ bỏ nó được. Như vậy thật ko công bằng với nó và cả em nữa.

-Cảm ơn anh.

Ngân ngước lên cười với Quân rồi cúi xuống gấp thức ăn, Quân vừa ăn vừa nhìn Ngân buồn bã, Quân đã nghĩ rằng nếu có con Ngân sẽ được bù đắp phần nào sự cô đơn và tình thương từ anh, dù anh cũng lo sợ có đứa trẻ này gánh nặng sẽ càng đè lên cuộc sống của cả 3 người, anh, Ngân và Khoa nhưng Quân phải chấp nhận, Quân cũng ko thể vô tình nói Ngân hãy bỏ cái thai đó đi, điều đó quá ích kỷ và khốn nạn với cương vị một người chồng, Quân cứ suy nghĩ mông lung nhiều chuyện sẽ đến, ko khí im lặng nặng nề suốt bữa ăn.

-Khoa à, Ngân có thai rồi!

-…Vậy à! Chúc mừng anh, sắp được làm cha rồi chắc anh vui lắm.

-Anh ko biết chuyện đó thật sự đáng vui hay ko nữa. mọi chuyện càng lúc càng phức tạp, anh ko biết rồi đứa con này sẽ cuộc sống của anh, em và Ngân ra sao nữa.

-Rồi sẽ ổn cả thôi anh à, anh đừng suy nghĩ nhiều nữa. Giờ anh cần nhiều thời gian hơn cho gia đình đó. Giờ là lúc chị Ngân cần anh nhất, hãy ở bên cạnh chăm sóc cho chị ấy thật tốt. Anh hiểu chứ.

-Em sẽ ko buồn gì chứ?

-Em sẽ buồn nếu anh ko làm như em nói, anh hãy thoải mái, đừng tự làm mình đau khổ nữa. Anh hiểu chứ!

Khoa nhìn Quân đôi mắt buồn nhưng tha thiết, Quân nắm tay Khoa cười mỉm, 2 người nhìn nhau thật lâu, chẳng ai nói lời nào, ở bên Khoa Quân như muốn quên hết đi mọi thứ, quên Ngân đi, quên chuyện cái thai đi, chỉ còn tận hưởng hạnh phúc của riêng mình, trong khoảng thời gian ngắn ngủi bên nhau như thế này, và cố gắng yêu Khoa nhiều hơn.

… Ngày sinh nhật lần thứ 18 của Khoa cũng là ngày cu Tuấn ra đời, ngày 11/3, hôm ấy Quân đã hẹn đi ăn với Khoa nhưng rồi đành phải quay về chở Ngân vào viện, hôm đó Khoa cũng đến bệnh viện, Quân đang trong phòng sinh, Khoa ở ngoài nghe Ngân la hét lòng lo lắng mong mọi chuyện diễn ra tốt đẹp.

-Oa, oa, oa…

Tiếng trẻ con khóc làm mọi lo lắng trong đầu Khoa tan biến, cửa phòng sinh mở ra, trên tay Ngân là một cậu nhóc kháu khỉnh, dù kiệt sức nhưng Ngân vẫn ngập tràn hạnh phúc, Quân đi bên cạnh quay nhìn Khoa 1 thoáng rồi tiếp tục theo 2 mẹ con Ngân vào phòng hồi sức. Khoa nhìn theo tâm trạng khó tả. “họ là một gia đình hạnh phúc”. Khoa vừa mừng vì sinh nở của Ngân đã vuông tròn, nhưng nó lại cảm thấy lạc lõng, cảm thấy cô đơn ngay lúc này. Khoa cúi mặt bước ra sảnh về.
“Tít Tít”
“O lai doi anh nha, dung ve!”
… 12g đêm, bệnh viện vắng lặng và trở nên đáng sợ trong mắt Khoa. Ngồi trong hành lang nhìn xung quanh, Khoa lạnh cả người và nghĩ những chuyện kinh dị thường thấy trên phim, nghĩ thế nào nó đứng lên, chạy đi tìm Quân. Chạy ngang qua phòng trẻ sơ sinh, Khoa dừng lại, tìm cậu nhóc kháu khỉnh mình vừa gặp ban nãy mà ko để ý Quân đang đi tới bên cạnh mình.

-Thằng bé ở góc trái đó!

-…Anh tới lúc nào vậy! Làm em giật mình đó!

-Tại em lo nhìn vô phòng chi nên ko thấy anh.

-Sao anh ko ở lại với chị Ngân, chị ấy khỏe lại chưa?

-Cô ấy ngủ rồi, từ khi có thằng bé trong tay, cô ấy chẳng muốn rời xa nó phút nào cả. nhưng lúc sau cô ấy thiếp đi nên y tá mới đưa thằng bé vào phòng này.

Khoa nhìn chăm chú vào thằng bé, cười khúc khích.

-Thằng bé giống anh như đúc, cái mũi nè, đôi môi nữa nè. Mai mốt lớn lên chắc nó sẽ giống cha nó, sẽ đào hoa lắm đây… ước gì em có khả năng sinh sản để có thể sinh cho anh một đứa trẻ kháu khỉnh như thế anh nhỉ.hì

-Khóc gì thế! Đi với anh!

-Đi đâu vậy anh?...

Quân kéo tay Khoa ra vườn cây, Khoa ngạc nhiên, Quân đi tới cúi xuống ghế đá mở cái gì đó, Khoa nhìn theo ngạc nhiên rồi kinh ngạc đến ko nói nên lời.

-Anh chỉ kiếm được ổ bánh mì ngọt này thôi vì nãy anh đi mua tiệm bánh kem đã đóng cửa, may là có cửa hàng tạp hóa nhỏ còn mở cửa nên anh đã mua nến về, dù ko phải là bánh kem nhưng anh đã cố gắng hết sức rồi, anh xin lỗi vì hôm nay đã để lỡ ngày sinh nhật của em. Thông cảm cho anh nhé, anh chỉ có thể làm được như thế này thôi, chúc mừng sinh nhật Khoa, đừng giận anh nhé.

Khoa vừa cười vừa khóc nhìn Quân. Quân cười nói.

-Chờ gì nữa, thổi nến đi chứ!

Khoa giật mình tiến tới thổi một hơi rồi bất ngờ quàng cổ Quân, hôn Quân thật lâu. … từ sau ngày đó đến giờ cu Tuấn đã biết ngồi, biết đi chập chững và nói ú ớ. Suốt thời gian đó, Quân giành nhiều thời gian chăm sóc cu Tuấn, đỡ đần công việc với Ngân. Ngân cảm thấy vui lắm, ko khí trong nhà ấm cúng và thật sự giống một gia đình hơn. Dù vậy Quân vẫn cố gắng 1 tháng sắp xếp gặp Khoa 1 lần. Khoa thật sự buồn và cô đơn nhưng Khoa biết ko thể nào khác hơn được. Quân cần phải có trách nhiệm với gia đình. Khoa tin vào tình yêu của Quân, ko gặp nhau một thời gian cũng chẳng có nghĩa lý gì cả, miễn Quân ko cảm thấy khó xử và thoải mái hơn là được. Nhờ ý nghĩ đó mà mấy tháng qua Khoa đã làm chủ được cảm xúc trong lòng mình, làm chủ được sự cô đơn, mong nhớ dù lúc nào nó cũng luôn thường trực, đôi khi làm nó ngồi khóc một mình khi anh ko thể đến với nó vì có việc. Dù Quân luôn lo lắng quan tâm 2 mẹ con Ngân nhưng Ngân vẫn cảm nhận thấy Quân vẫn ko thuộc về mình, đôi khi thấy Quân ngồi buồn bã một mình mà có lẽ là vì nhớ Khoa, Ngân ghen tị lắm, cái ghen của người phụ nữ muốn giữ được tình cảm của chồng nhưng ko thể, và cũng ko có cách nào giành lại vì nó quá khác so với mình. Nhiều đêm Ngân nhìn Quân ngủ, dù kế bên thôi, chung một chiếc giường thôi mà sao như xa cách muôn trùng, ko có cảm giác yêu đương. Những lúc như vậy Ngân khóc, cố gắng để Quân ko nghe thấy, nhìn Quân. Sự hờ hững của Quân theo thời gian làm Ngân đau khổ, thất vọng, chán nản vì ko được đáp lại tình cảm, cũng ko dc sang sẻ bằng 1 tình cảm thật. Ngân thấy tình cảm Quân dành cho mình chỉ như một sự thương hại, một nghĩa vụ, bổn phận phải làm chứ ko xuất phát từ trong trái tim. Những lúc Quân đến với Khoa, Ngân cảm thấy khó chịu và đau đớn, cô trở nên ích kỷ, tìm cách giữ Quân ở nhà bằng những lý do khác nhau, nhiều lúc Quân cũng đành phải ở lại ko đi gặp Khoa nữa. Những lúc như thế Ngân cảm thấy hả hê lắm, nhưng rồi cô lại đau khổ thêm khi nhận ra sự ích kỷ của mình, nhận ra mình đã làm người mình yêu buồn. Nhưng Ngân ko thể ko làm thế, cô đang tự vệ lại với Quân, Ngân có cảm giác như mình chả có gì trong lòng Quân cả, như bị dồn bào bước đường cùng, cô phải phản kháng, phải cố tìm cách tự giải thoát khỏi những dồn nén cảm xúc của mình.-…Em hơi ngạc nhiên khi chị gọi hẹn em đi uống nước, chị muốn gặp em có chuyện gì ko ạ?

-…Chị…

-…Chị ko biết nói sao nữa… chuyện này thật sự… chị đã suy nghĩ rất nhiều rồi nên mới hẹn Khoa ra đây…chị….

-Chuyện gì chị cứ nói đi!

-… Chị muốn nhờ Khoa… một chuyện…

-Khoa… hãy chia tay anh Quân được ko

-… Sao chị lại yêu cầu em… chuyện đó.

-… Chị biết nói ra điều này thật kỳ cục nhưng…chị cần phải nói vì chị.

-…?

-… Ngày chị đồng ý lấy anh Quân, chị đã nghĩ chỉ cần ở bên ảnh, chị sẽ dần có được trái tim của con người ấy. Chị ko sợ thiệt thòi khi biết anh ấy yêu em vì chị nghĩ tình cảm đồng giới khó bền vững. Và chị đã có được anh ấy, nhưng chỉ có thể xác, Quân lúc nào cũng hướng về em, lúc nào cũng nghĩ tới em, dù anh ấy luôn quan tâm chăm sóc chị, nhưng chẳng có gì cả, quá xa cách, quá hời hợt, chị đã cố gắng để có dc dù một góc nhỏ trong trái tim ảnh thôi nhưng ko thể. Kể cả khi bé Tuấn xuất hiện, dù ảnh dành nhiều thời gian hơn bên chị nhưng chị chỉ thấy càng ngày càng xa cách, chị mệt mỏi và đau khổ lắm, chị là một người phụ nữ, chị cũng biết ghen. Dù đã biết ngay từ đầu mọi chuyện phải vậy nhưng mỗi khi anh Quân đến với em chị ghen và tuyệt vọng vô cùng. Chị ghen tị với em. Hic…hic… giờ chị ko thể chịu nỗi nữa rồi. Xin em hãy nhường anh Quân lại cho chị, xin em hãy thương chị, thương bé Tuấn mà giúp chị có cơ hội để có 1 gia đình thật sự. Chị ko muốn sống như thế này nữa, chị ko thể chịu nổi nữa rồi em à…hic…hic

-… Sao chị lại có suy nghĩ ích kỷ đến vậy!

Ngân Khóc nức nở, Khoa đặt mạnh ly nước xuống bàn hét lên. Mọi người trong quán nước quay lại nhìn. Ngân ngạc nhiên nhìn Khoa.

-… Bộ chị tưởng tôi đang sống như vậy là hạnh phúc lắm ư? Tôi cũng giống chị, cũng ghen, cũng đau khổ, cũng cô đơn và có nhiều khi cảm thấy tuyệt vọng, nhưng tôi đã vượt qua được bằng tình yêu của mình, tôi cũng rất muốn chị rời xa anh ấy để chỉ còn 2 chúng tôi, nhưng tôi ko thể, tôi chấp nhận như vậy để anh Quân cảm thấy thoải mái, anh ấy là người đau khổ nhất trong chúng ta, tôi và chị đã gây áp lực cho anh ấy quá nhiều… Chị đã lựa chọn con đường của chị thì chị phải chấp nhận nó, sao chị ko đi tiếp mà phải van xin tôi. Phải, có lẽ chúng ta đã sai lầm khi chọn con đường đi đến kết cục như thế này. Nhưng tại vì cái gì dẫn đến cơ sự. Chúng tôi là gay, chúng tôi cũng là con người mà, chúng tôi cũng có tình yêu và điều đó chẳng có tội lỗi gì. Chính cái xã hội này đã đưa tôi, chị và anh Quân đến bế tắc. Chúng tôi yêu nhau là sai sao? Chỉ vì chúng tôi là gay mà tình yêu của chúng tôi là sai lầm sao? Chỉ vì chị nghĩ tình yêu đồng giới ko thật mà chị có thể yêu cầu tôi bỏ anh Quân? Vì bảo vệ tình yêu của mình mà càng lúc chúng ta càng tự đưa mình vào bế tắc. Chị có biết ko được sống thật với con người của mình đau khổ thế nào ko! những giây phút sống thật với mình, với tình yêu của mình đối với chúng tôi đáng trân trọng đến thế nào ko? Tôi có thể rời xa anh ấy nhưng liệu rồi chị sẽ hạnh phúc chứ, anh Quân sẽ hạnh phúc chứ? Hay lại tiếp tục cái vòng luẩn quẩn ko bao giờ có lối thoát mà chính chúng ta đã tạo ra chỉ vì muốn trốn tránh con người thật của mình.

-…Khoa, chị…

-… Chỉ vì chúng tôi là gay nên tình yêu của chúng tôi ko đáng để được tôn trọng sao? Ko đáng để dc hạnh phúc trọn vẹn mà cuối cùng phải gánh chịu đau khổ chồng chất khi cố gắng bảo vệ nó và né tránh cái xã hội tàn bạo này phải ko chị Ngân…

-…Ý chị ko phải như vậy… chị xin lỗi em…

Khoa vừa vừa nói vừa khóc, Ngân cúi mặt khóc, Khoa òa khóc đứng dậy chạy đi, xung quanh nhiều người bàn tán. Ko chú ý xung quanh, Ngân ngồi suy nghĩ buồn bã. Ngân bước vào nhà, Quân đang đùa giỡn với cu Tuấn. Quân quay lại cười với Ngân, Ngân cố gượng cười đáp lại rồi đi một mạch vào phòng, đóng cửa, Ngân khụy xuống khóc…


-“Tối nay anh đến với em được ko, em nhớ anh.”

-Tối mai được ko em, lát anh chở chị Ngân đi công chuyện nữa!

-“Ko, em thật sự rất muốn ở bên anh hôm nay, đừng hẹn lại với em, chỉ hôm nay thôi, xin anh đó!”

-…Thôi được rồi, anh tới ngay

Khoa gọi điện thoại cho Quân, Ngân đang xếp đồ bỏ vào tủ nghe loáng thoáng cuộc nói chuyện của 2 người. Hôm nay Ngân nhờ Quân chở đi mua đồ, cô muốn được ra ngoài với chồng vì đã lâu rồi 2 người chưa đi chung với nhau ra ngoài. Quân cúp máy, Ngân đi tới hỏi.

-Có chuyện gì vậy anh?

-Khoa đòi gặp anh bằng được, chắc có chuyện gì đó, nghe giọng Khoa lạ lắm. Hôm nay chắc anh ko chở em đi mua đồ được rồi. Mai anh về chở em đi nhé.

Quân vừa nói vừa khoát áo vào, Ngân ngồi xuống giường cúi mặt, Quân vừa tiến tới cửa bỗng Ngân níu tay Quân lại.

-Hôm nay… anh đừng đến chỗ Khoa được ko anh?
Quân ngạc nhiên, Ngân nhìn Quân tha thiết.

-Em xin anh đấy!

-Xin lỗi em, anh đã nói sẽ tới ngay rồi, mai anh sẽ về mà, em nhớ cho cu Tuấn uống sữa nha, nãy anh chưa pha cho nó.

Quân quay đi, kéo tay khỏi tay Ngân, Ngân thẫn thờ nhìn Quân khuất dần, nước mắt lăn dài trên má. Ngân cúi mặt khụy xuống giường khóc.
…Khoa nằm bên Quân, ôm Quân thật chặt, mũi khẽ lướt nhẹ trên da thịt như muốn lưu giữ lại cái hơi tình. Quân nhìn Khoa ngạc nhiên.

-Hôm nay em lạ lắm, có chuyện gì à?

-…Ko có chuyện gì cả, chỉ vì em tự nhiên muốn ở bên anh vậy thôi.

Quân nhìn Khoa âu yếm, hôn lên mi mắt Khoa dịu dàng rồi ôm Khoa ngủ, Khoa nằm trong lòng Quân suy tư...

… Ánh nắng buổi sáng xuyên qua khe cửa sổ, Quân tỉnh giấc, ngạc nhiên vì ko thấy Khoa bên cạnh. Quân nghĩ chắc Khoa đã đi mua đồ ăn sáng. Quân mặc quần áo, tờ giấy được gấp gọn gàng trong túi áo rơi ra, Quân ngạc nhiên nhặt lên đọc và hoảng hốt.

“Em sẽ rời xa anh một thời gian, đừng tìm em. Em muốn được một mình suy nghĩ những chuyện đã xảy ra với chúng ta. Em yêu anh!”

Quân hoảng hốt lấy điện thoại gọi cho Khoa. Khoa đang ngồi trong nhà ga đợi chuyến tàu ra Hà Nội.

“Reng…”



-…A lô!

-Em làm gì vậy Khoa! Sao em lại viết giấy cho anh như vậy, có chuyện gì em ko thể nói cho anh biết được sao? Giờ em đang ở đâu?

-Em đang ở nhà ga, em sẽ đi ra Bắc ở với ông bà nội một thời gian.

-Em đợi ở đó, đừng đi đâu, gặp anh rồi hãy tính.

-…Ko cần đâu, anh đừng…

“Tít tít”

Quân chạy ra khỏi khách sạn, phóng xe thật nhanh tới nhà ga. Quân chạy như một kẻ điên, ko quan tâm đến gì khác ngoài đích đến phía trước.

“Reng…”

-A lô!

-Anh tới rồi, em đang đứng ở đâu?

Quân vừa chạy quanh nhà ga vừa gọi. Khoa đã thấy Quân, nó tránh đi, đứng núp ở phía xa nhìn Quân.

-Anh đừng tìm em nữa, em sẽ ko gặp anh đâu.

-Em cho anh biết lý do tại sao em làm vậy đi, anh ko thể hiểu được!

-… Anh à, em đã suy nghĩ rất nhiều và cuối cùng đã quyết định như vậy.

-Em suy nghĩ chuyện gì mới được, anh làm gì khiến em buồn sao?

-Anh nghe em nói hết đi, hồi khi em bước vào thế giới này, em đã bị đau khổ thật nhiều, rồi cuộc đời đã đưa anh đến với em, anh đã làm em thật sự hạnh phúc, yêu đời thật nhiều. Tình yêu của anh là điều tốt đẹp nhất mà em đã có.

-Vậy sao em lại muốn rời xa anh?

-Em đã sống thật hạnh phúc và nghĩ rồi mọi chuyện sẽ tốt đẹp, nhưng em đã lầm, tất cả chúng ta đã lầm anh à, ko có sự tốt đẹp nào đến cả, vì chúng ta là gay. Tình yêu của chúng ta đã khơi màu cho những đau khổ mà giờ cả 3 người, anh, chị Ngân và em phải gánh chịu.

-Nhưng mọi chuyện đều tốt đẹp mà, chúng ta vẫn hạnh phúc mà.

-Thật sự tốt đẹp ko anh? Em đã từng nghĩ tình yêu của mình tốt đẹp, nhưng em đã sai vì đối với cái xã hội này, đối với cuộc sống mà chúng ta đang đối mặt đó là một sự sai lầm. anh, chị Ngân và em đã sai khi quá ích kỷ cho tình yêu của mình, quá bảo vệ tình yêu của mình để rồi đi lầm hướng. Chỉ vì sự ham muốn cá nhân mà anh và chị Ngân đã lấy nhau, chính sai lầm ấy đã dẫn đến sự đau khổ cho tất cả chúng ta. trở thành gánh nặng càng lúc càng lớn dần, như một nút thắt càng ngày càng thắt chặt. 3 người chúng ta cứ ngỡ đã chấp nhận và hòa nhập được với hoàn cảnh, nhưng khi ta nhận nó ko hề đơn giản như vậy thì đã muộn. Chị Ngân yêu anh, nhưng anh ko yêu. Đó là 1 sự đau khổ ko thể nào xoa dịu được đối với một người vợ, một người mẹ. Anh quá ích kỷ đã ko dành 1 phần tình yêu của mình cho gia đình anh, nơi đang rất cần điều đó mà lại dành cho tất cả cho em. Em cũng đã quá sai lầm khi ko nhận ra điều đó chỉ mang thêm sự dằn vặt đau khổ trong suy nghĩ của mỗi người chúng ta.

-Đừng nói như vậy! Anh sẽ quan tâm nhiều hơn đến Ngân và Tuấn. Em đừng suy nghĩ nhiều.

-Hì, anh chỉ quan tâm nhưng anh ko hề yêu thương thật sự. Anh à, giờ anh có một gia đình, anh cần phải hết lòng vì nó. Đừng quá ích kỷ chỉ nghĩ đến mình như vậy nữa. và chính vì thế em phải rời xa anh, để anh có thể thật sự dành mọi thứ cho gia đình anh, những người cần anh nhất.

-Thế em ko nghĩ cho anh sao, em ko muốn làm anh hạnh phúc sao, em rời xa anh anh sẽ ko thể sống vui vẻ được. Đừng làm thế với anh.

-Em ko thể anh à, em yêu anh và em biết anh cũng thế. Nhưng chúng ta bắt buộc phải như vậy. Chúng ta ko thể có hạnh phúc thật sự được, sống phải nghĩ đến những người xung quanh, phải sống cho đúng với đạo lý con người.

-Tại sao chúng ta ko thể có hạnh phúc thật sự? chúng ta đã rất hạnh phúc mà!

-Hạnh phúc thật sự ko thể nào có những dằn vặt, những khổ tâm ko bao giờ giải tỏa được, hạnh phúc mà làm người khác phải đau khổ, làm chính người trong cuộc đau khổ thì sao gọi là hạnh phúc được anh.

-Rồi cũng sẽ có cách giải quyết. Em đừng bi quan như vậy. Nghe anh đi!

-Tất cả các cách giải quyết đều đi đến bế tắc và đau khổ thôi, 3 người chúng ta đã trải qua quá đủ rồi, anh ko nhận ra sao, chúng ta ko thể nào có cơ hội để giải thoát cả. bởi vì…

-Vì chúng ta là gay phải ko?

-Đúng, …vì chúng ta là gay, ko có lối thoát nào cho những người như chúng ta cả,… em xin lỗi, em phải giải thoát cho chính bản thân mình trong tình thế này cũng như giúp anh và chị Ngân tự giải thoát khỏi bế tắt đang xảy ra. Anh phải đối xử thật tốt với chị Ngân, chăm sóc bé Tuấn để nó trưởng thành làm một người đàn ông thật sự, được hưởng hạnh phúc thật sự, hãy đừng như người cha vô trách nhiệm của anh, đừng để lịch sử lập lại như anh đã từng trải qua…

-Đừng rời xa anh, Khoa, đừng làm vậy với anh!

-… … Em xin lỗi, tàu đến rồi, em đi đây. Đừng tìm em, em xin anh, hãy tự giải thoát mình, chúng ta sẽ đau khổ nhưng rồi sẽ qua nhanh thôi, mọi thứ sẽ tốt hơn cho tất cả chúng ta. tạm biệt anh.

-Khoa, đừng đi,…

“Tít tít”

Khoa cúp máy nhìn Quân khóc thật nhiều, Quân vừa chạy vừa khóc thét lên tìm Khoa trong vô vọng. Khoa cúi xuống nhìn Quân, muốn chạy đến bên Quân nhưng ko thể, chỉ biết khóc trong lòng xót xa nhìn dáng vẻ tội nghiệp ấy đang đi tìm mình. “tuuu…” tiếng còi tàu vang lên, Khoa đã lên tàu, mở nắp điện thoại tháo và quăng sim ra ngoài.

-Mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn anh à, sẽ có một ngày anh hiểu cho em.

Trời đã đứng bóng, Quân ủ rủ mở cửa bước vô, Quân ngồi xuống ghế một hồi lâu rồi mới nhận ra ko thấy Ngân đâu, cũng ko thấy cu Tuấn. Quân đi tìm xung quanh, trong bếp bàn ăn đã dọn sẵn cho Quân, nhưng ko có Ngân. Chợt Quân thấy một bức thư được đè dưới chén cơm.

“ Anh Quân,
Em đã suy nghĩ rất nhiều và đã rất cố gắng mới viết ra được những dòng này cho anh. Em đã rất vui khi được ở bên anh, được anh quan tâm, chăm sóc. Nhưng em ko được hạnh phúc vì anh đã ko dành cho em một phần nào trong trái tim anh cả. Em đã mong rằng rồi thời gian sẽ giúp em có được trái tim anh. Ngày bé Tuấn ra đời, niềm hi vọng ấy của em lại tăng thêm nhưng cuối cùng em nhận ra chuyện đó ko bao giờ xảy ra. Em luôn ghen tị với tình yêu anh dành cho Khoa. Lúc nào trong tim anh cũng chỉ luôn có Khoa. Em đã tự nhủ với lòng tình cảm đồng giới ko bao giờ bền. Nhưng anh đã cho em thấy điều em nghĩ là sai. Dù ko muốn nhưng em phải công nhận rằng tình yêu của 2 người quá mãnh liệt, quá bền bỉ để em có thể chen vào đươc. Thật đáng tiếc khi tình yêu ấy chỉ làm chúng ta thêm đau khổ, chỉ càng làm chúng ta lún sâu vào sai lầm của mình. Em cảm thấy đáng thương cho anh và Khoa vì đã ko thể ở bên nhau trọn vẹn nhưng em cũng tự cảm thấy đáng thương cho mình khi yêu một người đồng tính, mong chờ một cuộc sống hạnh phúc mà em đã nghĩ rồi sẽ có. Em nghĩ ko còn cách nào tốt hơn là một người trong chúng ta ra đi để mọi thứ sẽ dễ dàng hơn. Và em nghĩ ko người đó ko ai ngoài em, em đã mua vé máy bay tuần trước, nhưng em vẫn do dự vẫn hi vọng em sẽ tìm được lý do để ở lại. Nhưng ngày hôm qua, khi em cầu xin anh ở lại với em, xin anh lựa chọn anh đã chọn Khoa, em biết mình đã ko còn gì để phải ở lại nữa. Khoa đã nói đúng, yêu là phải làm cho người mình yêu hạnh phúc, vì thế em muốn anh được hạnh phúc, em ko muốn yêu mà lúc nào cũng phải đau khổ vì chính tình yêu của mình nữa. Em phải tìm lối thoát cho mình khỏi chuyện này, em sẽ dẫn bé Tuấn qua Mỹ ở với mẹ 1 thời gian. Anh hãy tự giải thoát cho mình, đừng cảm thấy tội lỗi vì em. Hãy sống thật như anh đã từng sống, đừng sống giả tạo như bây giờ nữa. Giờ khi anh đọc những dòng này có lẽ em đã lên máy bay rồi. Em mong rằng anh và Khoa sẽ cảm thấy thoải mái và hạnh phúc, em thật sự mong như vậy, có thế em mới cảm thấy thanh thản. Anh đừng tìm em, khi nào có dịp em sẽ dẫn Tuấn về thăm anh.
Ngân”

… Quân dựa vào góc tường đọc hết lá thư, anh đọc như kẻ mất hồn, rồi cười như một thằng điên, và khóc, khóc như một đứa con nít. Giờ Quân chẳng còn gì cả, ko gia đình, ko tình yêu. Tất cả đã tan biến từ chính sai lầm của Quân, 1 kết cuộc ko có lối thoát, ko thể sửa chữa, ko thể lấy lại. bởi có lẽ vì đó là 1 kết thúc phải đến cho một người như Quân, . Ko thể có được cái hạnh phúc mà đáng ra nó ko bao giờ được phép tồn tại. Ít ra giờ Quân đã nhận ra điều đó, chỉ có vậy mà thôi.


Về Đầu Trang Go down
boyloveboys

boyloveboys


Zodiac : Virgo Tổng số bài gửi : 9
Points : 18
Được cảm ơn : 3
Join date : 31/03/2010
Age : 33
Đến từ : phu tho

 Chúng ta là gay  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chúng ta là gay     Chúng ta là gay  Empty5/7/2010, 5:17 pm

Sad hjx hjx mu'n kho'k wa'........ râ't cam? đông.
Về Đầu Trang Go down
Huynh tan




Zodiac : Pisces Tổng số bài gửi : 40
Points : 40
Được cảm ơn : 2
Join date : 08/06/2010
Age : 31
Đến từ : Tp ho chi minh

 Chúng ta là gay  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chúng ta là gay     Chúng ta là gay  Empty5/7/2010, 9:38 pm

Tjnh ju that! Nuoc mat that! Sao ma kho du dzay nek! Huhu Sad
Về Đầu Trang Go down
tinh_yeumaixanh

tinh_yeumaixanh


Tổng số bài gửi : 46
Points : 47
Được cảm ơn : 0
Join date : 02/07/2010

 Chúng ta là gay  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chúng ta là gay     Chúng ta là gay  Empty6/7/2010, 7:37 pm

chuyen tinh yeu la vay ma ko ai co the noi truoc duoc chu ngo
Về Đầu Trang Go down
poseidon

poseidon


Zodiac : Gemini Tổng số bài gửi : 120
Points : 247
Được cảm ơn : 13
Join date : 21/05/2010
Age : 31
Đến từ : Vĩnh Long

Character sheet
Cấp:
 Chúng ta là gay  Left_bar_bleue0/0 Chúng ta là gay  Empty_bar_bleue  (0/0)
Tình Trạng:
Health points:
 Chúng ta là gay  Left_bar_bleue0/0 Chúng ta là gay  Empty_bar_bleue  (0/0)

 Chúng ta là gay  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chúng ta là gay     Chúng ta là gay  Empty7/7/2010, 10:05 am

 Chúng ta là gay  148467 Chuyện tình lúc nào cũng bùn nhìu hơn là hạnh phúc. Ko bít cuộc đời còn đi đến đâu. Nhưng mòa nhất định có 1 hy vọng, dù là nhỏ nhoi. Hãy yêu thương cuộc sống  Chúng ta là gay  21449
Về Đầu Trang Go down
ben_ben21




Tổng số bài gửi : 18
Points : 23
Được cảm ơn : 3
Join date : 28/06/2010

 Chúng ta là gay  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chúng ta là gay     Chúng ta là gay  Empty7/7/2010, 6:28 pm

cuộc sống là tất cả...hãy gjữ gìn lấy
Về Đầu Trang Go down
Lê Minh Khang

Lê Minh Khang


Zodiac : Leo Tổng số bài gửi : 68
Points : 97
Được cảm ơn : 0
Join date : 26/05/2010
Age : 30
Đến từ : Bình Dương

 Chúng ta là gay  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chúng ta là gay     Chúng ta là gay  Empty8/7/2010, 9:21 am

Truyện này quen quen.... Very Happy
Về Đầu Trang Go down
http://koreadance.webs.com
nhoc_kenny93




Zodiac : Gemini Tổng số bài gửi : 14
Points : 29
Được cảm ơn : 5
Join date : 16/07/2010
Age : 30
Đến từ : In Việt Nam

 Chúng ta là gay  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chúng ta là gay     Chúng ta là gay  Empty17/7/2010, 12:30 pm

đau buồn và cảm động ko có 1 nơi nào để đồng cảm cho Tình yêu này sao.Có lẽ đây là sự sai sót của Thượng Đế.Híc híc..........Criing.. Cool
Về Đầu Trang Go down
william




Tổng số bài gửi : 1
Points : 1
Được cảm ơn : 0
Join date : 07/08/2010

 Chúng ta là gay  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chúng ta là gay     Chúng ta là gay  Empty19/8/2010, 7:19 pm

neu mot ngay minh cung roi vao hoan canh nay. khi hai nguoi minh yeu roi bo minh ma di co le ko con j de luu luyen coi doi nay nua.

thuc su minh biet minh la gay, nhung nhiu khi tu trong day long minh lai mong tim dc mot gia dinh that hp, doi khi wa met moi minh lai mong co dc mot nguoi tri ky de tam su , tim dc nguoi that su lap di khoang khong vo hinh do, that mau thuan....

that hut hang wa !.....why ??????????????????????????????????????????????????????
khoc thi giai wuyet dc j chu, co le minh nen ra di, di that xa, de ko vuong van dieu j, nhung minh cung ko no bo lai ba me gia dang moi mon trong mong ngay tro ve cua dua con yeu.

oi, thuong de oi, jo con fai lam sao day ?

ahhhhhhhhhaaaaaaaaaaaaaaaaa//?

the gian nay tuy rong lon, bao la la vay ma sao minh cam thay co don, song ma khong bang dang ton tai. hy vong tim dc nhung tam hon dong cam de co the them mot lan nua dc tai sinh. co le do chi la mot giac mo.
giac mo chi la giac mo ma thoi.

Vui khi dc lam wen voi cac ban de cung nhau chia se trong cs, de co the vung buoc tren mot thien duong chi co ty, ko ky thi, ko fan biet....
ll dinhmenhtinhyeu_dinhmenhtinhyeu !



Về Đầu Trang Go down
heocondjchoj




Tổng số bài gửi : 1
Points : 1
Được cảm ơn : 0
Join date : 11/09/2010

 Chúng ta là gay  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chúng ta là gay     Chúng ta là gay  Empty11/9/2010, 1:46 pm

ã.... nham nhi
Về Đầu Trang Go down
truongson
Thành viên VIP
Thành viên VIP
truongson


Zodiac : Sagittarius Tổng số bài gửi : 2026
Points : 2469
Được cảm ơn : 22
Join date : 04/09/2010
Age : 38
Đến từ : phố núi

 Chúng ta là gay  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chúng ta là gay     Chúng ta là gay  Empty20/9/2010, 12:14 pm

uh đọc mà mình khóc thật
tại sao vậy chứ
tại sao cũng là con người mà lại phải chịu nhiều trái ngang như vậy
tôi ước gì việt nam củng có được tình yêu dồng tính mà nhà nước công nhận
hảy chia sẽ với mình nhe qua số máy 0938651784 hoắc qua yahoo vangtrangcodon_200022
Về Đầu Trang Go down
http://hotboymb.forumvi.com
hakuna.matata
Moderator
Moderator
hakuna.matata


Zodiac : Aries Tổng số bài gửi : 675
Points : 883
Được cảm ơn : 26
Join date : 18/09/2010
Age : 105
Đến từ : Bong bóng mưa

Character sheet
Cấp:
 Chúng ta là gay  Left_bar_bleue0/0 Chúng ta là gay  Empty_bar_bleue  (0/0)
Tình Trạng:
Health points:
 Chúng ta là gay  Left_bar_bleue0/0 Chúng ta là gay  Empty_bar_bleue  (0/0)

 Chúng ta là gay  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chúng ta là gay     Chúng ta là gay  Empty21/9/2010, 11:47 am

Neu dat minh vao vi tri cua quan minh se ko bao gio de vut mat ngan chi vi su vo cam cua minh
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/buon2015.vn
Sponsored content





 Chúng ta là gay  Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Chúng ta là gay     Chúng ta là gay  Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Chúng ta là gay
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Khi nào chúng ta sống chung………...?
» TIM BAN O CHUNG (gop gao thoi com chung)
» CHUNG MỘT ĐAM MÊ
»  Coi Chừng Kể Xấu
» NƠI CHÚNG TÔI GẶP NHAU – HÀ NỘI – ĐÍNH ƯỚC

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Love Is The Way! :: .::SHOP NGƯỜI LỚN::. :: .::TRUYỆN GAY::.-
Chuyển đến