Love Is The Way!
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Love Is The Way!

Hội quán HotBoy!
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Tìm anh mr.pig
Dâm si dục luyến Empty8/12/2017, 12:25 am by hakuna.matata

» có cách nào là 4r đc lại như xưa....
Dâm si dục luyến Empty28/12/2015, 3:24 pm by chithien556

» quần lót,quần ngủ,quần tập gym super hot superr sexy dành cho anh em
Dâm si dục luyến Empty24/12/2015, 10:00 am by keocaosu

» Đêm mưa
Dâm si dục luyến Empty7/11/2015, 8:02 pm by Mr.tong

» CẮT TÓC GỘI ĐẦU MASSAGE THƯ GIÃN!
Dâm si dục luyến Empty12/9/2015, 10:57 pm by anchoi

» [ALL-HotBoy] Asian Boy!
Dâm si dục luyến Empty18/8/2015, 9:53 pm by song

» nóng trong người
Dâm si dục luyến Empty18/8/2015, 9:41 pm by song

» ĐÊM ĐỊNH MỆNH
Dâm si dục luyến Empty3/8/2015, 12:15 am by Mr.tong

» mem mới làm quen nha mọi người
Dâm si dục luyến Empty3/8/2015, 12:13 am by Mr.tong

» Slave Thủ Dầu Một
Dâm si dục luyến Empty16/7/2015, 10:43 pm by gaybinhduong190846

Top posters
truongson
Dâm si dục luyến Vote_lcap1Dâm si dục luyến Voting_bar1Dâm si dục luyến Vote_rcap 
chithien556
Dâm si dục luyến Vote_lcap1Dâm si dục luyến Voting_bar1Dâm si dục luyến Vote_rcap 
Mr.tong
Dâm si dục luyến Vote_lcap1Dâm si dục luyến Voting_bar1Dâm si dục luyến Vote_rcap 
Hey.Baby_PitPull
Dâm si dục luyến Vote_lcap1Dâm si dục luyến Voting_bar1Dâm si dục luyến Vote_rcap 
TuiTênTrâu
Dâm si dục luyến Vote_lcap1Dâm si dục luyến Voting_bar1Dâm si dục luyến Vote_rcap 
cleo_cleo
Dâm si dục luyến Vote_lcap1Dâm si dục luyến Voting_bar1Dâm si dục luyến Vote_rcap 
Gray Fairytail
Dâm si dục luyến Vote_lcap1Dâm si dục luyến Voting_bar1Dâm si dục luyến Vote_rcap 
hakuna.matata
Dâm si dục luyến Vote_lcap1Dâm si dục luyến Voting_bar1Dâm si dục luyến Vote_rcap 
hanggolds
Dâm si dục luyến Vote_lcap1Dâm si dục luyến Voting_bar1Dâm si dục luyến Vote_rcap 
Thần Nông
Dâm si dục luyến Vote_lcap1Dâm si dục luyến Voting_bar1Dâm si dục luyến Vote_rcap 
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

 

 Dâm si dục luyến

Go down 
2 posters
Tác giảThông điệp
thienduongtinhyeu1

thienduongtinhyeu1


Tổng số bài gửi : 173
Points : 273
Được cảm ơn : 0
Join date : 29/05/2011
Đến từ : di hoi me

Dâm si dục luyến Empty
Bài gửiTiêu đề: Dâm si dục luyến   Dâm si dục luyến Empty9/10/2011, 1:34 pm

Hoàng Lang nắm lấy đầu cây roi mây giật mạnh,nghe “rắc” một tiếng,cây roi đã gãy làm hai.

---Thằng mất dạy,bạn bè mày cũng là đồ mất dạy!

Hoàng Lang cúi xuống bế Thanh Bình lên:

---Ông nghe đây dượng ghẻ chết tiệt,từ bây giờ ông sẽ không bao giờ có cái cơ hội đụng tới em Bình nữa.

Thanh Bình nằm gọn trong tay chàng,ẵm cậu trong tay mà chàng vẫn bước đi rất nhanh,tiếng chửi mắng của dượng văng vẳng nhưng đã không còn lời nào lọt vào tai cậu nữa.

Hoàng Lang đặt cậu lên yên xe:

---Vậy là sau hôm nay bé sẽ không thể quay về chỗ này được nữa,có hối hận không?

Thanh Bình ngoái đầu lại nhìn trong mấy giây rồi lắc đầu.Hoàng Lang phóng lên mô tô,một tay nắm lấy bàn tay người yêu quàng qua eo,một tay rồ ga.

---Tặng dượng ghẻ đây.

Hoàng Lang nắm một chùm pháo bông,chàng bật lửa rồi ném vào bụi lan quí hiếm,vì Thanh Bình lỡ làm đứt một cánh hoa mà lãnh trận đòn tàn bạo của lão hôm nay.

Thanh Bình nép vào lưng chàng,chiếc mô tô lao đi trong ánh sáng lộng lẫy…..

Hoàng Lang dựng xe rồi cẩn thận ẵm Thanh Bình vào nhà.

---Tội nghiệp quá,chân bé đỡ đau chưa?

Hoàng Lang đặt Thanh Bình lên ghế bành rồi nói:

---Bé nhắm mắt lại đi

Thanh Bình mỉm cười,mặc dù Hoàng Lang lớn hơn cậu có 4 tuổi nhưng lúc nào cũng kêu cậu là bé,Thanh Bình nghe lời nhắm mắt lại.

“Happy birthday to you,happy birthday to you,happy birthday to bé Bình….”

Thanh Bình mở mắt ra,một cái bánh kem méo mó đã ở trước mặt.Hoàng Lang gãi đầu:

---Hì hì,anh mới làm lần đầu!!

Thanh Bình thấy nghèn nghẹn nơi cổ,Hoàng Lang vỗ tay:

---Cầu nguyện đi nào!!

Thanh Bình chắp tay rồi nhắm mắt,lâm râm trong miệng.

---Em ước gì vậy nè ? Hoàng Lang choàng tay ôm lấy cậu rồi hỏi.
---Vậy là em 17 tuổi rồi đúng không?
---Ừ!!!Hoàng Lang hơi ngạc nhiên
---Vậy thì…vậy thì…….anh đã hứa…..

Hoàng Lang làm ra vẻ sực nhớ:

---À,em thích pháo bông hả,hồi nãy anh có mua nhưng quăng phá mấy chậu lan rồi.
---Hổng phải mà…..
---À,anh không kịp mua quà,lần trước em nói khoái gấu bông bự…
---Hổng phải mà….

Thanh Bình vừa tức vừa mắc cỡ,mặt đỏ gay,Hoàng Lang thấy vậy thì hết nhịn cười nổi.

---Hahahha,anh giỡn thôi,anh nhớ mà,nhưng chân em…..
---Bị mấy cây roi thôi mà,có sao đâu
---Nhưng hôm nay anh…..mệt rồi
---Hix…..

Thấy mặt ỉu xìu của Thanh Bình,Hoàng Lang lại bật cười:

---Hahahaha,mệt thì mệt,vẫn giết bé yêu được.

Thanh Bình giật tay ra:

---Đổi ý rồi,không muốn nữa.

Hoàng Lang ôm ghịt lấy cậu:

---Thiệt không…thiệt không muốn không….

Chàng vừa thì thầm vừa hôn lên cổ Thanh Bình làm cậu ríu người lại,thì ra mặc dù quen nhau năm ngoái nhưng Hoàng Lang nói chỉ phá trinh cậu khi Bình tròn 17 tuổi và cậu đã ao ước chờ đợi giây phút này từ lâu lắm rồi.

Hoàng Lang ẵm Thanh Bình vào phòng rồi đặt trên giường êm ái,cậu nằm dưới anh,thấy mình thật nhỏ xíu,Hoàng Lang quả thật là to gấp đôi cậu,chàng vốn là hạt nhân trong đội tuyển bóng rổ của thành phố.

Thanh Bình run rẩy cởi từng nút áo sơ mi,cậu thấy trong người như sốt lên,quen nhau bấy lâu nhưng chỉ đi chơi ở nơi công cộng vì anh nói ở chỗ vắng anh sợ mình không kìm được,mặc dù Thanh Bình cầu trời cho chuyện đó xảy ra.

Cơ thể anh dần dần hiện ra,Thanh Bình thấy muốn lịm đi khi nhìn lồng ngực vạm vỡ lún phún một hàng lông mịn,cậu hồi hộp chạm tay vào anh,cảm nhận hơi ấm và một chút rin rít nơi tay.

---Hay là anh đi tắm cái nha
---Thôi…thôi…..

Thật sự là Hoàng Lang rất thơm,mồ hôi quyện một ít nước hoa nhẹ hấp dẫn,hơi thở chàng cũng thơm,mỗi lần chàng hôn Thanh Bình,cậu thấy ngầy ngật như bị chuốc say bằng mật ong.

Thanh Bình không biết từ khi nào mình đã trần truồng còn Hoàng Lang vẫn còn nguyên quần jean và dây nịt.

---Coi kìa,cởi đồ chồng cũng không xong nữa.

Hoàng Lang cởi phăng cái quần vứt xuống giường,chỉ còn mặc chiếc quần lót dạng như quần bơi chứ không phải tam giác,Thanh Bình thấy chính giữa đã hằn lên một cái cây rất rõ ràng.

---Để dành cho bé đó.

Hoàng Lang quì gồi trên nệm rồi đặt tay Bình vào ngay chỗ kín của mình,cậu kéo xuống,loay hoay thế nào mà vướng một cái làm cặc anh bật ra đập mạnh vào bụng.

---Ui da,gãy cu anh rồi

Thanh Bình hốt hoảng,chưa biết làm gì thì cặc anh đã đung đưa trước mặt,mùi đàn ông con trai chết người.

---Đền cho anh đi cưng

Nhiều khi nghĩ lại Thanh Bình ước gì năm 1993 Việt Nam đã có internet để cậu có thể tìm hiểu cách làm cho anh sung sướng còn lúc ấy,nhìn con cặc đỏ hồng trước mặt mà cậu cứ ngẩn người ra.

Hoàng Lang thấy vậy thì ngả người xuống ôm lấy cậu hôn như mưa trên cổ và liếm liếm vào lỗ tai,Thanh Bình muốn khóc lên vì sướng kinh khủng,anh liếm nhẹ một đường dài xuống rún rồi thình lình anh nắm lấy con cu của cậu cho vào miệng.

---Ai da…….

Thanh Bình hốt hoảng định giật ra anh đã mút lấy như một cây kem,trời ơi,cảm giác gì kì lạ thế này.

---Nhả ra anh ơi,em…..em…..

Hoàng Lang biết ý nên nhả ra ngay,quả nhiên đầu khấc giật giật suýt bắn.Chàng lại đi bằng đầu gối tiến lên ngay trước mặt Thanh Bình,bây giờ thì cậu đã biết phải làm gì.

Khác với sự cuống quít của Thanh Bình,Hoàng Lang tận hưởng cái miệng của người yêu,cặc vẫn cứng thật cứng nhưng không hề xuất tinh.Bú khoảng một lúc,Hoàng Lang lại trườn xuống dưới,không hề suy nghĩ ngần ngại le lưỡi liếm lấy cái lỗ.

---Ah…………….

Thanh Bình thét lên vì sự nhột nhạt đem lại cơn thèm khát đến giật nảy người,Hoàng Lang không phải là một cậu trai thư sinh,anh rất mạnh mẽ,cuồng nhiệt và quyến rũ,một chàng trai như vậy rim đít ai mà chịu nổi

---Anh Lang ơi,phá trinh Bình đi…..

Mặc dù biết sẽ đến giây phút này nhưng có lẽ không nỡ làm đau người yêu,Hoàng Lamg cứ tuôn nước bọt vào mãi làm Thanh Bình càng bị sự nóng hổi ướt đẫm làm phát điên:

---Năn nỉ anh…..

Hoàng Lang vẫn chưa đâm mà cúi xuống nút lưỡi,hai tay chàng xoa bóp liên tục lên hai bên hông và hai bên háng của Thanh Bình,đến khi mấy khối cơ mềm nhũn ra thư thái chàng mới ấn một cái.

Thanh Bình giật lên một cái theo phản xạ cố đẩy chàng ra nhưng Hoàng Lang vẫn gắn chặt môi vào môi cậu và nhấp mạnh liên tục khoảng chục cái,hậu môn tuy tét làm hai nhưng đã bắt đầu giãn ra,rát và sướng.

Hoàng Lang giữ nguyên thế nắc,cặc chàng rất to,thật sự với một đứa còn trinh như Thanh Bình thì rất bất lợi,vẫn còn rất đau muốn khóc nhưng thân mình lực lưỡng của chàng trong vòng tay như gợi ra một sự khát khao dâng hiến và bị chinh phục hoàn toàn,Thanh Bình cảm thấy dù có đau hơn nữa vì chàng cũng rất đáng…..

Ngày hôm sau,Hoàng Lang đã chơi Thanh Bình theo kiểu chó,ngày thứ ba đã ẵm lên để xốc,cứ sau một đêm đít cậu lại ngứa ngáy vì kéo da non nhưng đồng thời lại kéo theo cảm giác thèm được rách ra lần nữa.

Một tháng…hai tháng….rồi ba tháng…….ngập chìm trong bể nhục dục,yêu đương với chàng trai nam tính,đẹp trai lại yêu thương mình hết mực,Thanh Bình chợt nảy ra một ý tưởng kì lạ.

Cậu muốn có một gia đình thật sự với anh,cậu muốn có tiếng trẻ thơ tíu tít.Sau mỗi lần làm tình,khi hậu môn ngập tràn tinh dịch nóng hổi quý giá,khi nằm yên trong cánh tay của anh,cái khao khát kia lại trỗi dậy.

---Hai người con trai làm sao có con hả anh?
---Anh đã tìm được một đứa con gái chịu mang thai hộ nhưng vậy thì….

Thanh Bình thừa biết có bao nhiêu người con gái sẵn sàng làm tất cả để được một đêm cùng chàng nhưng liệu cậu có chịu để chàng xa cậu một đêm….

---Anh sẽ làm tình với em trước,lúc sắp bắn thì bắn vào cô ta thôi.

Thanh Bình vuốt má anh:

---Dạ thôi,anh hãy làm cho cô ấy thật sướng đi,tội nghiệp cổ……

Lúc “nhân hậu” như vậy Thanh Bình không hề biết khi giây phút đó tới,cậu lại thấy khó chịu kinh khủng.Hoàng Lang hôn lên trán cậu một cái.

---Anh sẽ hé cửa cho em,thà là em xem mà không tưởng tượng rồi có ám ảnh.

Đứa con gái cũng như Thanh Bình,rú lên khi cặc anh cho vào,chỉ khác là từ cái lỗ của nó,một dòng màu đỏ tuôn ra,giữ đúng lời hứa với Bình,anh làm cho nó thật sướng bằng những đường lưỡi điêu luyện của con trai,đứa con gái dang hai chân tận hưởng những cú thúc cuồn cuộn ập xuống đến khi chàng cất lên một tiếng gầm thật lớn….

------***------

---Em đặt tên con là Hoàn Mỹ,hoàn mỹ như tình yêu của chúng ta.

Chàng đã có thêm một người để kêu là bé,bé Hoàn Mỹ lúc một tuổi đã hiện ra những nét manly của ba,té rồi đứng dậy ngay,không hề khóc tiếng nào.

3 tuổi,bé ném trái banh mạnh đến nỗi làm Thanh Bình suýt té,chỉ có “ba kia” mới chơi với bé nổi, “ba này” đi nấu cơm tốt hơn.

4 tuổi,bé luôn miệng kêu “ba,ba” ,bé có tới 2 ba lận mà,thật không biết lớn lên bé có thấy chuyện này kì lạ không.

Ngày đó không đến,cùng năm đó,ba Hoàng Lang bỏ bé ra đi vĩnh viễn.

“Bé Bình của anh,

Anh xin lỗi,anh không có đủ can đảm để em chăm sóc anh trong những ngày cuối cùng của căn bệnh ung thư mà anh đã mắc phải,Hoàng Lang mà em yêu là một chàng trai khỏe mạnh,phải không?

Tha lỗi cho anh Lang nha bé Bình,anh thật vô trách nhiệm phải không,từ nay chăm sóc Hoàn Mỹ xin nhờ cậy em.

Số tiền trong két em hãy cố gắng xoay sở.

Hôn em và Hoàn Mỹ”

Ngày đầu tiên sau khi nhận được thư,Thanh Bình thấy không có cảm giác gì lạ,cậu cứ thấy như Hoàng Lang đang đùa.

Ngày thứ hai cậu ôm Hoàn Mỹ nhìn về phía cánh cửa,tiếng chuông đồng hồ báo hiệu giờ Hoàng Lang đi làm về nhưng chẳng ai bước vào.

Tuần thứ hai cậu thỉnh thoảng thét lên trong đêm,hai tay ôm ngực đau đớn.

Tuần thứ ba,cậu muốn chết.

Tuần thứ 4,Hoàn Mỹ bị bệnh nặng,lần đầu tiên một mình nắm giữ một sinh mạng nhỏ bé trong tay,nắm giữ hình ảnh của chàng còn lưu lại,cậu đã không còn muốn chết.

Số tiền Hoàn Mỹ để lại đủ để cậu học Anh văn và xin đi làm,mới đó đã 14 năm.

Hoàn Mỹ 14 tuổi đã cao lớn như một đứa con trai 17,thừa hưởng tất cả tài thể thao của Hoàng Lang.

Lại trôi qua 3 năm.

Hoàn Mỹ càng lớn,đống thiệp Valentine tụi con gái tặng càng cao,Hoàn Mỹ có tất cả từ chàng,lòng nghĩa hiệp,can đảm và một vẻ đẹp nam tính tuyệt vời,cái thiếu duy nhất của cậu là có một “người cha” đúng nghĩa.

Sự yếu đuối của Thanh Bình làm cậu ngay từ nhỏ phải luôn tự bảo vệ trước những thằng bé cùng xóm,sự nhân nhượng yếu đuối của Thanh Bình trước cha của mấy thằng đó mỗi khi cậu đánh lộn với chúng làm Hoàn Mỹ phải tự “giải quyết”,dần dần đã hình thành nên một Hoàn Mỹ cứng rắn và kiêu bạc.

Vẻ kiêu bạc lạnh lùng đó càng làm cho nét đẹp của Hoàn Mỹ có một sự hấp dẫn chết người.

17 năm mỗi đêm sống trong hồi ức,Thanh Bình không nhận ra Hoàng Lang đã trở về bên cạnh anh qua Hoàn Mỹ cho tới khi chiều nay bất ngờ đi làm về sớm và nghe tiếng thở lẫn với những âm thanh đầy kích dục vọng ra từ phòng con trai.
Thanh Bình thấy vương vãi trên sa lông và sàn nhà là quần áo lót của cả trai lẫn gái,anh nhận ra cái quần lót của Hoàn Mỹ,chính anh đã mua cho con trai tháng trước.

---Hư..hư……

Càng gần phòng của Hoàn Mỹ anh càng nghe tiếng rên lớn hơn,dễ dàng nhận ra hơi thở rất mạnh của Hoàn Mỹ,xen lẫn là những tiếng thét hơi chói tai của phái nữ.

Thanh Bình nhìn hé qua khe cửa,những gì hiện ra trước mắt làm anh choáng váng.

Nằm bò trên giường là một đứa con gái mặt mũi dại đi vì quá sướng,đằng sau con nhỏ Hoàn Mỹ đang thúc tới,cậu ta nắm mái tóc dài của con nhỏ xoắn lại trong bàn tay tay kia bóp cái vú tròn mũm mĩm một cách sàm sỡ và đầy thô bạo.

Nhưng làm Thanh Bình sửng sốt hơn cả là một đứa con gái khác trên mình vẫn còn mặc áo dài mặc dù đã bị giật tung hàng nút để lộ áo lót ra ngoài,con nhỏ có vẻ e ngại nhưng Hoàn Mỹ đã kéo nó lại rồi nút lưỡi,con nhỏ mềm oặt đi trong vòng tay lực lưỡng.

---Em không thấy Lan đang sướng sao,em còn sợ gì nữa?

Trong lúc nói chuyện mà nhịp thúc của Hoàn Mỹ không hề gián đoạn,nãy giờ lo nhìn toàn cảnh Thanh Bình chưa để ý tới con trai,giọng nói trầm ấm và đầy ma lực của cậu ta làm anh giật mình.

Thật là một cơ thể gợi dục không gì tả nổi.Từng nét cơ bắp,từng giọt mồ hôi,từng cử động của hai bên hông lúc đang chơi,cánh tay cuồn cuộn,bàn tay cứng cáp,tất cả đều là điển hình của một người con trai khỏe mạnh,đẹp đẽ và đầy chinh phục.

Đứa con gái như trúng phải bùa mê,khi toàn thân đã lõa lồ thì nó mới giật mình nhưng Hoàn Mỹ đã nhanh chóng vục lưỡi vào đầu vú đỏ hồng trinh nguyên,hơi nóng hừng hực từ thân nhiệt con trai nhanh chóng làm tê liệt mọi sức đề kháng còn sót lại.

Không gì kích thích bằng nhìn con trai chơi,trai chơi con trai coi đã nứng,coi trai chơi con gái càng nứng khủng khiếp.Bất chợt hình ảnh của 17 năm trước,cũng là hình dáng này,cơ thể lực lưỡng này,tiếng rú của đứa con gái khi một dòng màu đỏ chảy ra từ hai chân nó,tất cả hiện về trong trí óc của Thanh Bình.

Hoàn Mỹ vứt con nhỏ đang bị chơi qua một bên phũ phàng rồi lật ngửa con nhỏ mới nằm ngửa ra,cậu gác hai chân trắng nõn nà trên vai.Gương mặt đẹp trai đầy phấn khích và đắc thắng.Cậu nhấn người tới dứt khoát.

Gương mặt đẹp trai cúi xuống nhìn dòng màu đỏ tuôn ra một cách hài lòng,Thanh Bình thở dài khi phản ứng của cậu tỏ ra rất bình thường như thể đã quá quen với cảnh tượng này.17 năm trước Hoàng Lang dừng lại mấy phút rồi vuốt ve mẹ cậu nhưng giờ đây Hoàn Mỹ lạnh lùng nhấn tới từng nhịp rất mạnh,không hề thương tiếc.

Thanh Bình không biết con nhỏ nằm bên dưới là sướng hay đau,chỉ thấy mặt nó xanh mét,hai bầu vú nhàu nhĩ ,người nó run lên như bị sốt,một dòng nước dãi chảy ra vô thức rớt xuống gạch.

Hoàn Mỹ ra hiệu cho con nhỏ còn lại bò song song để cậu lấy hai ngón tay thọc vào cái lỗ,tiếng la của hai con nhỏ trộn vào nhau nghe vừa thê thảm vừa kích thích.

Cuối cùng cũng có một tiếng thét lớn bằng giọng con trai,Hoàn Mỹ ngồi bật dậy,hai con nhỏ bị nắm tóc ngửa mặt lên hứng lấy từng dòng tinh phún ra không biết bao nhiêu đợt.

Thanh Bình nhìn thân hình căng lên,mấy múi bụng săn lại,Hoàn Mỹ ngửa đầu ra sau rồi buông tay cho đứa con gái ngậm lấy con cặc còn ướt đẫm.

Một ý nghĩ gì đó thật tăm tối thoáng qua đầu như tia chớp nhưng cũng đủ làm cho anh khó đứng vững,Thanh Bình bước nhanh về phòng,anh chạy vội vào toilet rồi lấy vòi sen xịt thẳng vào đầu.

Thanh Bình ngẩng đầu nhìn hình ảnh trong gương,anh lấy tay sờ trên gò má,đã không còn cảm giác mịn màng măng sữa ngày nào,trong gương vẫn là một gương mặt trắng trẻo,vẫn là đôi mắt hiền lành nhưng những nét trẻ con,đáng yêu đã không còn giữ được.

Lấy cái bóp trong túi ra,Thanh Bình nhìn tấm hình chụp chung,chỉ có chàng,chao ôi,trong tấm hình kia chàng không bao giờ thay đổi.Thanh Bình áp tấm hình vào má rồi nhắm mắt lại,anh cảm thấy như đang ngồi đằng sau chiếc mô tô,hơi ấm từ tấm lưng rộng của chàng,mùi mồ hôi quyện với hương thơm của nước hoa nhẹ nhàng len vào hồn.

Một dòng nước mắt từ từ lăn xuống,Thanh Bình cắn chặt răng để ngăn lại một tiếng thét,anh thấy tim mình đột nhiên đau quá,cơn đau tưởng đã ngủ yên gần mười năm chợt trở lại,Thanh Bình té sấp xuống sàn nhà tắm,người anh co lại,hai tay nắm chặt run rẩy.

Lúc Thanh Bình có thể đứng dậy trở lại thì trời đã sụp tối hồi nào,anh lê bước ra khỏi phòng,bên ngoài đã yên lặng,mọi thứ đã được dọn dẹp,Hoàn Mỹ có lẽ cũng đã ra ngoài,không hiểu sao anh thấy căn nhà thật trống trải đến rợn ngợp,một cách vô thức,anh bước vào phòng của con trai.

Cái áo đi học về của Hoàn Mỹ còn treo trên ghế,Thanh Bình khẽ cầm lên áp vào mũi,trời ơi,chính là chàng,mùi mồ hôi này.

---Hôm nay ba về sớm vậy?

Thanh Bình giật mình luống cuống:

---Ừ….ba định vào phòng con dọn lại chút…..
---Thôi để chút con làm,mà ba về sớm là hồi nãy…….

Thanh Bình ngồi xuống ghế,tránh nhìn vào thân hình vẫn còn để trần của Hoàn Mỹ,chắc cậu chỉ bước qua nhà hàng xóm mua bia nên không cần mặc áo.

---Ừ,ba có thấy……,không sao,con trai mới lớn mà….nhưng con cũng đừng chơi quá…….

Hoàn Mỹ ngửa cổ tu lon bia:

---Tụi nó cứ xáp tới thôi.
---Nhưng con chơi đứa nào một đứa thôi,phá trinh con gái mà không cưới là ác lắm.

Hoàn Mỹ cười to:

---Con thì lại khoái cái vụ đó nhất,mà ba lúc trước phá trinh cảm giác ba thế nào,đã không?

Thanh Bình làm ra vẻ bực mình:

---Thôi…..
---Sao vậy?Hai cha con nói mấy chuyện này ba làm gì ngại?
---Ba không dâm tặc như con
---Hahahaha,đàn ông con trai nào mà không dâm tặc,trừ phi ba không phải đàn ông.

Mặt Thanh Bình tím hẳn lại.

---Trời,con nói giỡn,thôi xin lỗi,đụ….xin lỗi,nói thiệt nha ba suốt ngày giận hoài.

Hoàn Mỹ đứng dậy vươn vai:

---Con thục cái lavabo rồi đó,cái chân bàn trong phòng ba con cũng đã đóng lại,bóng đèn thay luôn rồi.
---Ừ,ngoan đó

Hoàn Mỹ bước lại gần Thanh Bình lấy cái áo đi học mang đi giặt,anh né qua một bên khi thân mình của cậu suýt chạm vào mình,người Thanh Bình nóng lên.

---Trời,con đi tắm liền đây,làm gì né dữ vậy

Thanh Bình chợt thấy bên hông của Hoàn Mỹ có một vết bầm tím thật to

---Con lại đánh lộn nữa hả?

Hoàn Mỹ nhìn xuống vết bầm:

---À,chuyện nhỏ thôi,thằng đó cũng gãy mấy cái răng rồi.
---Sao mà đánh đấm hoài vậy trời,ngồi xuống đây đi ông tướng.

Thanh Bình đi lấy chai thuốc tan bầm rồi xoa lên vết thương,bàn tay anh mịn màng xoa nhè nhẹ.

---Ha….phê quá
---Phê thằng cha mày
---Kakakaka,nói thiệt nha,tay ba còn mềm hơn mấy đứa bạn gái con.

Thanh Bình ấn một cái.

---Ui da….

Thanh Bình nhìn những nét nghịch ngợm của Hoàn Mỹ lúc này,anh không nghĩ rằng nó vừa phá trinh một đứa con gái thật thô bạo.

---Mà ba nói rồi đó nha,chơi thì chơi đừng làm đứa nào mang ba lô đó

Hoàn Mỹ cười sằng sặc:

---Ba làm như con lúa lắm vậy,tụi nó không có mang ba lô đâu,chỉ bị viêm amidan thôi
---Là sao?

Rồi chợt nghĩ ra thằng con muốn nói gì,Thanh Bình đỏ mặt.

---Hahahaha,ba lại đỏ mặt nữa,ôi trời,ba mà không đẻ ra thằng Hoàn Mỹ manly này chắc con nghĩ ba là……

Vừa cười Hoàn Mỹ vừa bước vào nhà tắm,Thanh Bình nhìn cái dáng cao lớn và tấm lưng hùng vĩ của cậu mà trong lòng dậy lên nhiều cảm xúc khó tả.

Chính cái cảm xúc đầy nguy hiểm đó đã khiến anh tối hôm đó làm một chuyện cực kì ngu ngốc để rồi từ đó mối quan hệ cha con bao năm phút chốc tan thành mây khói.
Trong lúc Hoàn Mỹ tắm,Thanh Bình dọn cơm,anh xào thêm một đĩa rau muống thịt bò.

---Đúng rồi đó,con cần tẩm bổ lại chút,hahahha…

Hoàn Mỹ quấn cái khăn từ nhà tắm bước ra,nước còn lấm tấm trên ngực và bụng,cửa phòng cậu đối diện với nhà bếp,Hoàn Mỹ định tuột cái khăn ra mặc quần vào.

---Nè,đóng cửa phòng rồi hãy mặc đồ chứ ông tướng?

Hoàn Mỹ vừa cười vừa đóng cửa lại:

---Trời ơi có lạ lùng gì đâu,cái gì con có ba cũng có mà…

Thanh Bình thở dài,không hiểu từ khi nào mà con trai anh lại có cái kiểu nói chuyện cợt nhả như vậy,hay là mọi đứa con trai trên đời này đều giống nhau?

Hoàn Mỹ mặc thêm cái áo ba lỗ rồi mới đi ra,cậu chàng này khi thì mặc áo,khi thì cởi trần tùy hứng.

---Mặc cái áo che lại mắc công cái vết bầm làm ba ăn mất ngon

Thật lòng mà nói,cái áo ôm sát người không những giảm đi chút nào mà con tăng thêm sự “khó chịu” cho Thanh Bình.Anh cố gắng phân tâm bằng cách nuốt vội chén cơm.

Hoàn Mỹ bật TV chương trình thể thao

---Ê..đụ…có vậy mà cũng không đá vô…..

Thanh Bình càu nhàu:

---Mỹ nè,dạo này con chửi thề nhiều quá,nhức đầu gì đâu

Hoàn Mỹ không chửi nữa,nhìn thằng con trai chăm chú coi đá banh,môn thể thao mà anh không bao giờ ngó ngàng tới,Thanh Bình cảm thấy nhẹ lòng,nó đích thực là một đứa con trai chính hiệu nhưng không hiểu sao một cảm giác khác khá mâu thuẫn lại len vào trái tim anh như một nhát dao cứa.Hình như anh đã từng có lần ước gì……

---Ba mệt thì đi nghỉ đi,con rửa chén cho

Thanh Bình ậm ừ:

---Cẩn thận nha ông tướng,lần trước bể hết phân nửa đó
---Yes,sir
---Ăn xong đi rồi hãy coi,vừa ăn vừa coi đau bao tử
---Yes,sir
---Với lại…..
---Thôi mà,đi nghỉ đi mà…..

Thanh Bình về phòng tắm rửa,anh lại nhìn mình vào gương rồi không hiểu sao lôi chai mỹ phẩm ra thoa một lớp dày làm mặt nạ trẻ hóa làn da,chai này anh được tặng kèm trong một lần đi siêu thị,hôm nay tự nhiên muốn xài.

Thanh Bình nằm yên lặng trên giường,chợt nghĩ ra điều gì đó anh bật ngồi dậy rồi bấm nút TV.

Trên màn hình hiện ra một căn phòng,là phòng Hoàn Mỹ.

Camera nhỏ xíu anh lắp đằng sau bức tranh trong phòng từ hồi Hoàn Mỹ 14 tuổi,vốn lo cho cái ăn cái mặc của hai cha con không còn thời gian,anh rất sợ Hoàn Mỹ dính vào xì ke mà không hay biết.Từ năm Hoàn Mỹ 16 tuổi,anh đã không theo dõi nữa,hôm nay lấy ra xem thử.

Hoàn Mỹ đã ăn cơm xong đang ngồi làm bài trong trường,cậu đã lại cởi áo vắt trên ghế,một tay dựa vào thành ghế,hình như đang suy nghĩ bài tập,gương mặt đẹp trai lúc suy tư thật quá giống Hoàng Lang.

Thanh Bình ngắm nhìn gương mặt con trai say sưa,mặt nạ mát mát làm anh thấy buồn ngủ,mắt từ từ nhắm lại không hay.

Lúc Thanh Bình giật mình dậy nhìn đồng hồ thì đã gần 11h,anh nhìn qua TV,chắc Hoàn Mỹ đã đi ngủ.

Màn hình hiện ra một Hoàn Mỹ trần truồng,tay đang vuốt hai bắp đùi và mân mê hai hòn bi.

Thanh Bình thấy con trai nhìn chằm chằm vào màn hình vi tính,có lẽ cậu đang coi phim sex,gương mặt căng ra và hồng lên,cậu bắt đầu vuốt cặc,càng lúc càng mạnh.

Do Hoàn Mỹ ngồi đối diện với camera nên Thanh Bình có thể thấy rõ trong bàn tay cứng cáp là một con cặc thật to đang giương thẳng hùng tráng,đầu khấc đỏ tươi trên vùng tam giác màu trắng,vốn dĩ nước da Hoàn Mỹ rất trắng,chỉ vì cậu ham chơi thể thao ngoài trời nên mới có màu nâu đậm.

Một tay rê chuột,một tay sục mạnh,khoảng 10’ sau Thanh Bình thấy cậu không nhìn màn hình nữa mà ngửa đầu ra đằng sau,bàn tay cầm chuột bây giờ giữ chặt lấy hai hòn bi

Thanh Bình mặc dù không nghe nhưng anh biết Hoàn Mỹ đang thở rất mạnh,cơ ngực giật lên còn hai bắp tay nổi cơ cuồn cuộn,không nhẹ nhàng như những lần anh thủ dâm,một đứa con trai như Hoàn Mỹ thủ dâm thật bạo liệt.

Chợt Hoàn Mỹ ngưng sục mà giữ chặt đầu khấc,cậu đứng bật dậy rồi buông tay,mấy luồng tinh dịch phụt ra cả thước,lưng Hoàn Mỹ hơi cong,toàn thân rung lên trước cú xuất tinh thỏa mãn.

Hoàn Mỹ ngả bật ra giường,không buồn tắt đèn và máy tính,2’ sau đã thấy lồng ngực nhịp nhàng,cậu đã ngủ say.

Thanh Bình cũng không biết cặc mình nãy giờ đã giương lên bức bối,17 năm nay anh chỉ có thủ dâm chứ chưa từng làm tình với người khác,do không muốn bị cám dỗ nên anh cũng ít khi coi phim sex,tự dưng hôm nay buổi chiều thì thấy Hoàn Mỹ chơi gái,buổi tối thì thấy con trai thủ dâm,phải chi Hoàn Mỹ chỉ là một thằng con trai bình thường xương xẩu,đằng này cái thân hình thể thao kia,gương mặt của Hoàng Lang….

Thanh Bình hít một hơi thật sâu,anh lấy tay sục cặc để ra cho xong nhưng hình ảnh bắn tinh của Hoàn Mỹ cứ lởn vởn,dù sao cũng phải tắt máy tính và đèn chứ,Thanh Bình tự nghĩ ra một lý do để vào phòng con trai.

Vũng tinh trên sàn đã bắt đầu khô nhưng mùi vị vẫn phảng phất,Thanh Bình tắt máy tính và đèn nê-ông rồi bật đèn ngủ,anh nhìn Hoàn Mỹ nằm ngủ,một chân trên giường,một chân dưới đất.

Thanh Bình nặng nhọc nâng cái chân của con trai lên giường,đám lông chân rậm rạp và rin rít,bỗng chân anh vấp phải dây điện đèn ngủ làm nó sút ra đồng thời anh cũng suýt chút nữa ngã dúi lên người Hoàn Mỹ.

Trong bóng tối Thanh Bình cảm nhận rõ gương mặt mình chỉ cách ngực con trai khoảng hai phân,anh nghe tiếng tim đập thật mạnh mẽ đồng thời một mùi mồ hôi bốc ra thật quyến rũ,lúc chiều mồ hôi vương trên áo của Hoàn Mỹ đã làm anh ngây ngất huống chi bây giờ là mồ hôi tuôn ra lúc xuất tinh.

Thanh Bình chợt nhớ tới cũng là mùi mồ hôi này của 17 năm trước,khi Hoàng Lang đổ ập lên người cậu,khi hậu môn Thanh Bình đã hứng trọn vẹn những luồng sức mạnh của chàng.Mái tóc ướt sũng cọ vào cổ cậu nhột nhạt.

---Haizz,lần nào anh xuất tinh cũng làm thấy ghê à…..mồ hôi mồ kê……
---Hôi lắm hả bé?
---Đâu có,thơm lắm
---Thiệt không?

Thanh Bình le lưỡi ra liếm một cái lên cổ anh như chứng minh,Hoàng Lang thấy vậy thì ưỡn ngực lên:

---Liếm hết dùm anh luôn đi,vậy khỏi tắm
---Thôi….
---Không được,liếm đi nào….

Hoàng Lang đè hẳn người lên Thanh Bình,cặc anh hình như đã cứng lại đâm vào bụng cậu…..

Thanh Bình bỗng nhiên cảm thấy mình đã trở lại là cậu bé 17 tuổi,anh áp nhẹ gương mặt lên ngực của Hoàn Mỹ,hơi thở cậu vẫn rất đều đặn,Thanh Bình nằm yên trong bóng đêm,một lúc sau anh ngồi dậy rồi hôn vào gò má con trai.

Kéo cái mền lên ngang người Hoàn Mỹ,Thanh Bình thở ra nhẹ nhõm rồi bước ra khỏi phòng,anh không biết sau lưng mình,bàn tay Hoàn Mỹ tự dưng nắm chặt lại.
Ngày hôm sau Thanh Bình không tài nào tập trung vào công việc,đầu óc anh cứ lẩn quẩn hình ảnh của Hoàn Mỹ,gương mặt đẹp trai và thân hình căng tràn sức mạnh lúc xuất tinh,mũi anh như phảng phất mãi mùi mồ hôi nồng nàn đầy kích thích của con trai.

Tối hôm đó khi Thanh Bình đi làm về thì Hoàn Mỹ đã ở trong phòng.

---Mỹ ơi,đợi ba tắm cái rồi ăn cơm nha

Hoàn Mỹ “dạ” một tiếng.

Thanh Bình không chỉnh máy nước nóng sang chế độ hoạt động,anh để mặc những dòng nước lạnh buốt tuôn từ đầu xuống chân,hít một hơi thở sâu,Thanh Bình tự nhủ sẽ để cho những ám ảnh u tối theo nước trôi đi mất,lòng anh bỗng nhiên có lại cảm giác thanh thản bấy lâu.

Thanh Bình ngạc nhiên khi bước xuống phòng khách tối om,Hoàn Mỹ từ trong bóng tối bật hộp quẹt rồi châm vào mấy ngọn đèn cầy cắm sẵn trên bàn,kế bên có một chai rượu và hai cái ly,cậu còn lấy cái máy CD bật một bản nhạc classic.

---Vụ gì vậy Mỹ?

Hoàn Mỹ cười nhẹ,nụ cười thật giống ba cậu nhưng không thuần hậu như Hoàng Lang,đẹp một cách đầy ma lực:

---Ngày mai là sinh nhật nhỏ lớp trưởng,con nhỏ này kiêu lắm,con định dụ nó bằng mấy chiêu học được trên mạng.
---Ừ,ở nhà mình à?
---Dạ,hì hì,mà để cho quen con định tập với ba trước,với lại con cũng định ôn lại mấy bước nhảy điệu slow.

Thanh Bình lắc đầu :

---Thôi,tự nhiên bắt ba giả làm con bồ con à ?
---Có sao đâu,mấy thằng bạn con đều không biết nhảy
---Rồi,rồi,nhanh lên cái nha.Thanh Bình cố gắng trả lời với giọng điệu bất cần nhất mà anh có thể nói.

Hoàn Mỹ bật nhạc to hơn một chút rồi lôi ở đâu ra một bó hoa hồng :

---Tặng em…

Thanh Bình thấy lặng cả người,cũng tại nơi đây,17 năm trước lần đầu tiên Hoàng Lang tặng anh một đóa hồng,dù là ngẫu hứng xếp bằng khăn giấy.Anh hít nhẹ cho mùi hương hoa ngấm vào từng hơi thở.

---Cám ơn anh….

Từ ‘anh’ buông ra từ Thanh Bình nhẹ như gió,đến nỗi anh còn chưa nhận ra thì vòng tay lực lưỡng của Hoàn Mỹ đã kéo sát anh vào lòng.Hoàn Mỹ quá cao to,anh chỉ đứng tới ngang ngực cậu.

Hoàn Mỹ bắt đầu dìu Thanh Bình bước đi theo điệu slow,tay cậu vòng qua eo Thanh Bình,một cách tự nhiên,đầu của Thanh Bình áp chặt vào vồng ngực hình cánh cung cường tráng,một làn hơi ấm của con trai đang lớn tỏa ra đê mê.Thanh Bình run rẩy,luống cuống nhưng cánh tay khỏe mạnh của Hoàn Mỹ đã dìu anh đi theo điệu nhạc dễ dàng.

Slow là một điệu vũ của tình nhân,không xoay chuyển nhiều,chủ yếu thả mình trong vòng tay của người yêu,điệu nhạc càng dìu dặt,thời gian càng lâu thì người nhảy càng như quên đi không gian chung quanh,toàn tâm toàn ý hòa quyện vào nhau.

Không hiểu sao Thanh Bình thấy Hoàn Mỹ ôm mình càng lúc càng chặt,cơ thể cậu nóng như lửa và hơi thở thơm nồng phả xuống,ban đầu thân hình Thanh Bình còn có chút tự điều khiển,dần dà từ từ mềm đi,đầu anh ngả hẳn vào ngực Hoàn Mỹ.

Thời gian chừng 15’ trôi qua,tâm trí Thanh Bình đã bềnh bồng trong một khoảng không êm ái,chỉ có tiếng nhạc và hơi ấm của người yêu,là Hoàng Lang,chàng đang ôm cậu,đang ẵm cậu vào nhà,chân cậu đang đau cơ mà,bé ơi,có sao không ?Không sao,bé không sao,bé nhớ anh lắm anh Lang ơi,anh lại ôm siết lấy bé,bé ôm lấy anh,lần này bé nhất định sẽ không để anh đi nữa,không bao giờ,Hoàng Lang ơi,anh có thể hôn em không,dù cho vì nụ hôn này có thể làm em vĩnh viễn tan ra thành trăm ngàn hạt bụi.

Kìa,sao anh lại buông tay,Thanh Bình thấy hình ảnh Hoàng Lang đột ngột vỡ tan thành hàng ngàn mảnh thủy tinh,phải rồi,đích thực là có tiếng thủy tinh vỡ,là Hoàn Mỹ vừa ném một cái ly xuống đất.

---Thì ra là thật,ba….chết tiệt….ông thích tôi…

Thanh Bình choáng váng,anh thấy toàn thân say xẩm như ai vừa nện một nhát búa ngàn cân :

---Con nói gì vậy..con đòi tập mà….

Hoàn Mỹ cười khẩy,nụ cười vừa đau đớn vừa khinh bạc :

---Tập…tập mà muốn hôn môi…..tập mà nửa đêm vào phòng con trai mình sờ soạng hả ?

Một cái gì đó lạnh buốt lan từ chân lên đỉnh đầu làm Thanh Bình đứng chết lặng,anh không nói được tiếng nào,Hoàn Mỹ mở nắp chai rượu tu ừng ực :

---Từ nhỏ tới lớn ông chưa từng dám đấm vào mặt mấy thằng cha con của mấy đứa hàng xóm,tôi cố nghĩ ông là người có học nên không làm vậy,ông chưa bao giờ coi đá banh với tôi,tôi cũng ráng nghĩ mỗi người một sở thích nhưng mà….

Hoàn Mỹ lại tu ừng ực chai rượu :

---Tôi không ngờ…đụ mẹ nó…..ông là một thằng pê đê…….

Thanh Bình im lặng,anh không nói lời nào,không hiểu sao anh cũng không khóc,gương mặt lại trở nên lạnh lẽo,phản ứng đó càng làm Hoàn Mỹ cơn điên bùng phát

---Trả lời đi chứ,có phải ông thích tôi lắm không,đụ má..thằng pê đê nào nhìn tôi mà không thích…ông có biết mỗi tháng tôi đập chết mẹ mấy thằng không …biết không ?

Thanh Bình vẫn không trả lời,anh cúi xuống đất chỗ ly vỡ.Hoàn Mỹ vung chân định đạp xuống

---Đừng…con coi chừng chảy máu…..

Hoàn Mỹ lùi một bước,mặt tái lại,Thanh Bình thấy một nỗi đau thương không thể nào diễn tả hiện lên trong mắt cậu.Hoàn Mỹ loạng choạng bước tới nắm lấy hai vai Thanh Bình,từng bước chân dẫm lên miểng chai để lại một lằn dài đỏ tươi trên gạch.

---Ông lo cho tôi vậy sao?Được,tôi cũng nên báo hiếu cho ông chứ hả?

Thanh Bình thấy mình bị nhấc bổng lên rồi té sõng soài lên ghế sa lông,hai tay Hoàn Mỹ như gọng kìm ép chặt hai tay anh,đôi môi đỏ tươi và ướt át cúi xuống thật sát:

---Đừng…không được……

Quá muộn,môi Hoàn Mỹ đã nóng như than gắn chặt vào môi anh,Thanh Bình mím chặt môi lại nhưng cái Hoàn Mỹ quá cuồng dại,môi cậu tách mạnh môi anh ra để lùa lưỡi vào,mùi rượu quyện với mùi nước bọt nồng nặc,chếnh choáng.

Hoàn Mỹ vừa cắn vừa xé toang cái áo Thanh Bình đang mặc,dấu răng phũ phàng in trên ngực và bụng anh,Thanh Bình thấy vừa đau nhưng một cơn sướng râm ran không thể kiềm chế lan dần,17 năm,chưa từng làm tình với một người con trai nào khác,anh là một mảnh đất quá khô cằn,có thể tiếp nhận ngay một cơn mưa,dù cho là một cơn mưa gió bão bùng.

Hoàn Mỹ cười sằng sặc khi thấy cặc Thanh Bình giương lên cứng ngắc,giọng cười thật khủng khiếp,chất chứa trăm ngàn thù ghét lẫn với yêu thương

---Ông nứng lắm phải không?Nói tôi nghe,ông chờ cái giây phút này bao lâu rồi?

Thanh Bình cố gắng để trông bản thân thật hờ hững nhưng anh không tài nào kiểm soát nổi cơ chế tự nhiên của cơ thể,Hoàn Mỹ đã cởi dây kéo khóa quần cậu ngồi trước mặt anh,Thanh Bình đã cảm nhận rõ mùi con trai đặc trưng bốc ra ngây ngất.

---Ông còn chờ gì nữa?

Quả thật cặc Hoàn Mỹ chỉ còn cách mũi Thanh Bình vài phân,đầu khấc hồng tươi chờ đợi một cái lưỡi nóng hổi quyện lấy,Thanh Bình xoay mặt đi

---Được lắm…..

Hoàn Mỹ tức giận nắm hai chân Thanh Bình kéo lên,con cặc chờn vờn ngay cái lỗ

---Ngừng lại đi Mỹ..ba van xin con…

Hoàn Mỹ thét:

---Đừng giả bộ nữa,tôi sẽ đụ cho ông sướng,pê đê nào mà không khoái cặc.

Cầm con cặc to và thẳng,Hoàn Mỹ chuẩn bị dùng hết sức đâm tới

“Kìa con bướm vàng,kìa con bướm vàng,xòe đôi cánh,xòe đôi cánh,bươm bướm bay lưng trời”

Giọng hát phát ra từ Thanh Bình run rẩy,run rẩy như 12 năm trước khi Hoàn Mỹ nằm sốt nửa mê nửa tỉnh trên giường.

---Bé Mỹ ráng lên,có ba đây nè.
---Con mệt quá
---Không có gì đâu,để ba Bình hát con nghe nha…..

Hoàn Mỹ buông hai chân Thanh Bình ra rồi nặng nhọc bước ra khỏi nhà,vài phút sau đã nghe tiếng xe mô tô gầm rú lao đi.

Thanh Bình vẫn lẩm nhẩm hát,một cơn gió ùa vào làm tắt mấy ngọn nến.

---Ah……..

Thanh Bình thét lên một tiếng,rồi thêm tiếng thứ hai,đau quá,cơn đau kinh khủng làm tim anh thắt lại,Thanh Bình ôm lấy ngực,cái áo của Hoàn Mỹ còn vất lại,Thanh Bình cầm lấy rồi áp vào ngực.

Trong bóng tối,Thanh Bình nằm nghe từng giọt nước rơi từ mặt xuống hòa lẫn với những giọt rượu tung tóe bên dưới

Cùng lúc đó,bên ngoài cũng có một người với hai hàm răng cắn chặt và mặc cho chiếc mô tô lao đi với tốc độ kinh hoàng.
Hoàn Mỹ đeo cái ba lô lên vai,chàng bước vào phòng Thanh Bình nhìn quanh một lần cuối rồi thở ra một hơi dài,chàng quay lưng bước ra ngoài,cái cảm giác phải lìa xa mãi mãi người cha và căn nhà sống từ nhỏ tới lớn làm Hoàn Mỹ không khỏi thấy lòng chùng xuống nhưng vốn bản tính lì lợm,cái gì đã quyết định thì khó mà thay đổi.

Trong lúc xoay mình chàng vô tình đụng vào cạnh bàn làm quyển album trên bàn rớt xuống,Hoàn Mỹ thấy rớt ra vài tấm hình,có lẽ quyền album mới được đem ra coi,trên bìa vẫn còn bám bụi.

Hoàn Mỹ thấy mình tay bế một đứa nhỏ,không phải,chàng chưa bao giờ mặc kiểu áo xưa cũ đó,nhìn kĩ người thanh niên trong hình chỉ có nét giống chàng chứ không phải là Hoàn Mỹ.

Đằng sau hình có mấy hàng chữ.

“Vậy là Hoàn Mỹ đã 18 tháng,mẹ của bé theo thỏa thuận đã ra đi khi bé dứt sữa,từ nay em sẽ là mẹ của bé”

Hoàn Mỹ thấy như có ai đánh một quả chùy ngay ngực,chàng lục tung mấy bức hình ra.

“Không ngờ em ẵm bé suốt mà bé không nói tiếng nào,anh vừa đi làm về bé đã kêu ba,em ghen tị lắm đó anh Hoàng Lang ơi,đúng là ba ruột có khác”

Hoàn Mỹ thấy tay lạnh ngắt,chàng coi tiếp mấy tấm tiếp theo.

“Bé đã 3 tuổi,bé khỏe quá,coi bé cầm trái banh kìa,có dáng cầu thủ lắm”

Hoàn Mỹ thấy đầu album người thanh niên giống chàng xuất hiện trong mấy tấm hình nhưng khúc giữa trở đi khi thằng bé lớn hơn thì không thấy anh ta nữa.

“Hoàn Mỹ đã 6 tuổi rồi,em nhìn mấy bé khác ngày đầu tiên đi học có cả cha lẫn mẹ mà em thấy đau lắm,em có cố gắng tìm mẹ ruột của bé nhưng không được”

Hoàn Mỹ lật nhanh tới mấy tấm sau

“Anh thấy con ngồi trên xe mới có đẹp không,không uổng công em làm thêm ban đêm cả năm trời”

Hoàn Mỹ thấy cuối album là tấm hình sinh nhật chàng 17 tuổi,đằng sau cũng có mấy hàng chữ hình như mới được viết,mực còn rất tươi

“Anh Hoàng Lang ơi,hôm qua em đã không kiềm chế được lòng mình,Hoàn Mỹ sẽ không bao giờ tha thứ cho em….”

Hoàn Mỹ thấy đầu óc như có ai đó vén một đám mây mù,tại sao ba chàng không thể đánh trả bố lũ trẻ hàng xóm,tại sao không thích môn thể thao nào,tại sao những buổi chiều thường ngồi thẫn thờ bên cửa sổ.

Phải,ba không biết đánh lộn nhưng bàn tay rửa những vết thương cho cậu con trai hay đánh lộn rất nhẹ nhàng,ba không thích thể thao nhưng cái áo nào của Hoàn Mỹ rách cũng được may lại rất khéo,thân thể to khỏe này là nhờ ba nấu những món ăn ngon mỗi ngày.

Nhưng chàng ra đời là vì một suy nghĩ lệch lạc của hai người con trai,vì thỏa mãn nhu cầu có được một gia đình hoàn chỉnh mà họ đem chàng đến thế giới này,họ không biết rằng cái gia đình mà họ tạo dựng làm sao có thể bình thường?

Trong khoảnh khắc,bao nhiêu cảm giác buồn bã,đau đớn,phẫn nộ,yêu thương dậy lên như những cơn sóng làm đầu óc Hoàn Mỹ như muốn nổ tung,chàng ngửa mặt thét lên một tiếng thật lớn.

-----***-----

Thanh Bình móc chìa khóa tra vào ổ,anh tần ngần một lúc mới dám mở cửa,anh biết chờ anh đằng sau cánh cửa là một ngôi nhà yên lặng,với cá tính của Hoàn Mỹ có lẽ giờ này cậu đã đi rất xa.

Thanh Bình tưởng mình nhìn lầm khi cánh cửa phòng con trai để mở,từ bên trong lại vang ra những tiếng rên thảm thiết.

Những tiếng rên không phát ra từ thanh quản của nữ giới.

Trên giường Hoàn Mỹ,hai đứa con trai trên mình còn áo đồng phục nằm thiêm thiếp,bên dưới là hai cái quần đã tuột không ai buồn kéo lên,nhìn đầu tóc tụi nó có thể biết là đã bị vò nát trong một bàn tay tàn bạo.

Kế bên tụi nó là hai đứa con trai khác đang quay lưng lại,một thiếu niên rất cao to lực lưỡng với tấm lưng trần ướt đẫm mồ hôi cong người đẩy tới,bàn tay phải với 3 ngón thọc vào cái lỗ trong khi cặc lại đang cắm hết sức vào một cái lỗ khác,thiếu niên chơi cả hai cái lỗ một lúc với một vẻ mặt thật lạnh lùng pha lẫn tàn ác.

Hoàn Mỹ đột ngột rút cặc ra rồi cắm vào thằng nãy giờ được chơi bằng ngón tay,tay trái của cậu lại thế chỗ cặc vừa rút ra,hai thằng bot hơi thở chưa kịp lấy lại đã phải thét lên tiếp tục.

Thanh Bình có cảm giác như Hoàn Mỹ là một con sư tử lạc giữa bầy cừu nhưng khác với vẻ hoảng loạn của lũ cừu, mấy thằng bot này sẵn sàng chết trong tay bạo chúa ,từng cú thúc thấu óc kèm theo cũng là những cơn sướng rợn người,con cặc to lớn được Hoàn Mỹ sử dụng hết năng lực của nó,khác nào một thanh gươm tẩm mê dược có thể làm cho người ta xin chết trong lạc thú.

Hai thằng nhóc đã không thể đứng trên hai chân được nữa,như hai đứa đang nằm thiêm thiếp kia,bọn chúng ngã dúi trên giường,Hoàn Mỹ vẫn tống cặc theo sau không hề gián đoạn,những cú nắc từ trên xuống càng sâu hơn,mấy ngón tay càng ngoáy vào sòng sọc,mấy tiếng kêu gào đã chuyền sang rên rỉ.

Hoàn Mỹ rút cặc ra rồi đâm lần lượt 4 đứa,cứ đứa nào bị thọc xuống thì phát ra mấy tiếng trong cổ họng,Hoàn Mỹ kéo bốn cái mông vắt ngay thành giường,chàng rút ra rồi lại đâm vào luân phiên từng lỗ,vừa chơi vừa nắm đầu mấy thằng nhóc vò nát.

Thanh Bình thấy Hoàn Mỹ đã bắt đầu thở dốc,lồng ngực vạm vỡ căng cứng,anh biết con trai sắp xuất tinh,tự nhiên mồ hôi trên trán anh tuôn ra từng giọt,thật sự nãy giờ Thanh Bình đã muốn rời đi nhưng chân anh như chôn chặt,một ý nghĩ thật tồi tệ lại thoáng qua.

Anh…tại sao anh lại ước mình đang ở cái vị trí kia,một trong bốn thằng nhóc,tại sao trong quần anh lại có một vật đang thức giấc,chẳng phải đêm sinh nhật anh đã từ chối cái ước muốn điên dại kia rồi sao?Hiện giờ,không nhạc,không có hoa,không có hình bóng Hoàng Lang,trước mặt anh rõ ràng là một Hoàn Mỹ,con trai anh.

Thanh Bình chợt nhận ra cái ý nghĩ tự bào chữa cho mình phút chốc tiêu tan,phải chăng từ cái giây phút Hoàn Mỹ áp chặt cơ thể lên người anh,từ lúc cậu con trai dùng cái lưỡi mạnh mẽ tách môi anh ra làm hai,Hoàng Lang đã không còn nữa,mãi mãi không còn nữa?

Thanh Bình không thể trả lời câu hỏi này,anh chỉ biết rằng khi Hoàn Mỹ bắt bốn thằng nhóc quì xuống há miệng ra nhận từng dòng tinh dịch phún ra như thác,Hoàn Mỹ đã xoay mặt về phía anh,cái cơ thể rung lên theo từng cú phóng tinh chưa bao giờ lại hấp dẫn hơn,ma quỷ hơn lúc này.

Ánh mắt Hoàn Mỹ nhìn như xoáy thẳng vào Thanh Bình,vừa cám dỗ vừa khinh bạc ,Thanh Bình cứ tưởng trái tim mình sẽ đau thắt nhưng anh lại không hề có cảm giác đó,ngược lại nó đập giục giã và hồi hộp.

Một ý nghĩ khác lại lóe lên,Thanh Bình bước thẳng vào phòng.

---Con làm cái gì vậy Mỹ?

Hoàn Mỹ nhún vai:

---Đụ pê đê thôi,thì ra cũng sướng,cũng không có gì tởm

Thanh Bình đuổi mấy thằng nhóc ra ngoài,trên mép tụi nó còn vương vãi tinh dịch

---Đêm đó ba xin lỗi,con đừng làm vậy,con là đứa con trai bình thường,con hiểu không?

Hoàn Mỹ nở một nụ cười khinh bạc:

---Thì con vẫn là trai đây,con sẽ làm cho ba sướng,để con nghỉ mệt chút rồi….

“Bốp”

Khi Thanh Bình nhận ra mình vừa tát con trai cũng là lúc Hoàn Mỹ xô anh té xuống nệm.
Hoàn Mỹ ấn hai tay Thanh Bình xuống giường, trong mắt bừng bừng như hai ngọn lửa,mồ hôi nhỏ từng giọt xuống môi anh mặn chát,làn hơi nóng từ cơ thể một chàng trai vừa xuất tinh bốc ra ngùn ngụt.Thanh Bình nhắm mắt lại,cơ thể anh căng cứng muốn chống cự nhưng rồi sau đó từ từ mềm nhũn.Không hiểu sao từ mắt anh hai dòng nước nóng hổi lại lăn ra.

Chợt Thanh Bình thấy bên trên nhẹ hẫng,Hoàn Mỹ đột ngột buông anh ra rồi bước ra ngoài,có tiếng khóa cửa lách tách.

Thanh Bình vẫn nằm yên lặng,anh thấy trong người không còn chút sức lực nào,ngoài cửa sổ bóng chiều từ từ lan ra,Thanh Bình thấy mấy tia nắng yếu ớt dần dần tắt lịm,anh vẫn nhìn vô định ra ngoài cho tới khi quá mỏi mệt,Thanh Bình dần dần thiếp đi.

Không biết bao lâu,mấy tiếng nổ tí tách làm Thanh Bình thức dậy,anh sửng sốt khi nhận ra âm thanh đó từ đâu mà có.

Từ trong bóng tối,mấy cây pháo bông cầm tay phát ra ánh sáng rực rỡ,ai đó đã nối chúng lại với nhau thành những hình tròn,cây này tiếp cây kia không tắt,mải mê ngắm nhìn những tia sáng đủ màu,Thanh Bình không nhận ra một vòng tay choàng qua người mình.

Ai đã mua pháo bông cho cậu nhóc Thanh Bình đêm sinh nhật,ai là người ném chúng vào bụi lan quí của dượng ghẻ đáng ghét,ai đã chở cậu rời xa căn nhà đau khổ trong ánh sáng huy hoàng,Thanh Bình nhắm mắt lại,anh không biết mình đang mơ hay tỉnh,nhưng dù tỉnh hay mơ chỉ sợ rằng khi vừa mở mắt,Hoàng Lang sẽ tan biến đi mất.

Thanh Bình thấy đôi môi mình được âu yếm tách ra bằng một làn hơi thơm phức từ một cái lưỡi mềm mại và ướt đẫm,anh vòng tay ôm lấy tấm lưng to rộng của chàng trai trước mặt,chàng hôn lên mắt anh dịu dàng rồi hôn lên má,Thanh Bình thấy mình thật bé bỏng như một thằng nhóc 17 năm về trước.

Vẫn vừa hôn thật nhẹ nhàng nhưng gấp hơn,chàng trai dìu Thanh Bình gối đầu lên một cái gối nằm,hai ngón tay chàng cởi từng cái nút áo sơ mi rồi ôm chặt Thanh Bình vào lòng,chàng để cho hơi ấm từ bầu ngực trần lực lưỡng lan tỏa sang người yêu,ấm,ấm quá,Thanh Bình lịm người đi trong hạnh phúc đến từ nhục cảm say sưa.

Chàng trai ẵm Thanh Bình lên rồi dựa lưng vào thành giường,chàng ngồi thẳng dậy rồi đẩy nhẹ Thanh Bình xuống dưới,hai tay ôm lấy đầu Thanh Bình,chàng nhẹ nhàng đặt bảo vật nam tính vào miệng anh,Thanh Bình há to miệng vì kích thước to lớn nhưng rất quen thuộc,17 năm trước đã không biết bao nhiêu lần anh được thưởng thức.

Thanh Bình bú cặc cho chàng trai đã một lúc mà vẫn còn bàng hoàng vì cảm giác tuyệt diệu của làm tình,hai chữ làm tình có thể rất đơn giản khi hai người cần giải tỏa bản năng nhưng khi được làm với người yêu dấu,vừa yêu thương vừa ngưỡng mộ mới làm người ta sung sướng nhất,Thanh Bình thấy máu trong người bùng lên như sôi sục,phải miết lưỡi vào đầu khấc kia,liếm hai hòn dái của chàng,cắn vào mấy múi bụng của chàng,rúc vào bên dưới hai cánh tay,toàn thân chàng là một khối nhục cảm điên dại,mỗi cm đều ngon như mật,hai đầu vú là hai trái nho tươi,càng liếm càng tròn càng căng,mấy gai nhỏ li ti tê tái.

Chàng trai lại kéo Thanh Bình lên để hôn,chàng đặt anh lên đùi rồi cúi xuống thưởng thức trở lại cơ thể người yêu,miệng chàng nóng hổi,râu măng nhột nhạt,chàng thở mạnh một tiếng cũng làm cho nam tính đảo điên xúc giác,những luồng run rẩy rung rinh hàng vạn chân lông trên người Thanh Bình làm bùng nổ cơn thèm khát từ bên dưới.

---Hoàng Lang,đụ em đi anh

Từ đụ phát ra trong lúc làm tình càng nói càng kích thích:

---Đụ em đi anh Lang,đụ em…..

Trong bản năng của mỗi một người đồng tính nằm dưới đều yêu thương dù là ngắn ngủi khi cặc từ từ đâm sâu vào người,cảm giác dâng hiến làm họ thấy thương yêu kẻ nằm trên,huống chi nếu đã yêu trước đó,nhung nhớ ngày đêm thì khi được toại nguyện sự sung sướng không thể nói thành lời,Thanh Bình nấc lên,hai chân co lại,toàn thân ưỡn lên đón nhận cú lút cán đầu tiên.

---Em sướng lắm,em yêu anh……ahhh……em yêu anh……….hức……

Đối với chàng trai nằm trên mà nói,sự đê mê từ đầu khấc truyền lên hai bắp vế rồi lan lên đầu là giống nhau ở mọi cái lỗ đem lại nhưng khi đâm vào một cái lỗ từ người chàng yêu,trái tim hình như dồn máu nhiều hơn,khi cặc ngập hẳn vào trong mấy cuộn vòng thê thiết,không đơn giản chỉ là cảm giác chiếm hữu bạo tàn,nó là cảm giác nhập làm một,em là của anh,thuộc về anh trọn vẹn,anh yêu em,anh muốn dành hết sức lực cho em,làm cho em sung sướng nhất trên đời.

Mấy cây pháo bông vẫn nổ tí tách nhưng âm thanh nhỏ bé đó không là gì trong những tiếng rên sướng khoái cùng cực,chàng trai từ trên dậm xuống,mỗi cái đều sâu hết mức,chàng dừng lại vài giây cho Thanh Bình giãy giụa vì cái thốn buốt người đem lại để rồi khi rút ra,một tiếng nấc mê dại tuôn ra không kiềm nổi,mồ hôi cả hai quyện vào nhau,nghe được hơi chính mình trên cơ thể người kia,thật không tưởng tượng nổi,hai người con trai lại có thể gắn với nhau bằng một sự sung sướng tuyệt đỉnh như vậy.

Chàng trai xoay người Thanh Bình lại theo tư thế bò,ở vị trí này những tiếng phát ra do va đập càng mạnh mẽ,khác với những ây yếm lúc đầu,bây giờ là bản năng đòi hỏi,Thanh Bình thích thú khi chàng “chơi” mình hừng hực,lúc quì gối,lúc đứng lên cắm xuống,cuối cùng đè anh ra nằm sấp hẳn xuống,hai chân chàng khép hai chân Thanh Bình lại,cái lỗ theo đó cũng khép chặt để vật bên trong có ma sát tốt nhất mà bung ra hết những luồng sức mạnh nam nhi.

---Bắn đi anh,bắn đi anh Lang,bắn vào trong em….

Chàng trai dập mạnh,sức mạnh trần trụi ép xuống làm cặc Thanh Bình chà sát không ngừng trên nệm theo lực nắc,chàng đâm thật liên tục cho hậu môn phát điên truyền cơn nứng xuống cặc,Thanh Bình nấc lên xuất tinh,nước mắt trào ra vì sướng,lúc phóng tinh,hậu môn siết lại như một cái ống bóp,chàng trai rùng mình mấy cái,tinh dịch bắn ra không biết bao nhiêu vào sâu bên trong,cả hai rũ người thở hồng hộc.

Chàng trai nằm chồng lên Thanh Bình một lát rồi đứng dậy,anh từ từ mở mắt ra,một tia sáng nháng lên lần cuối trước khi bóng đêm lại bao trùm khắp chốn.

Thanh Bình nằm yên lặng hồi lâu rồi đứng dậy từ từ bước ra ngoài,ngoài sân chiếc xe mô tô của Hoàn Mỹ đã không còn,căn nhà yên ắng đến nỗi anh chỉ còn nghe được tiếng đập của chính trái tim mình.

Thanh Bình thấy trên bàn còn mấy cọng pháo bông chưa đốt,kế bên là cái hộp quẹt màu bạc ưa thích của Hoàn Mỹ,anh tưởng mình sẽ khóc nhưng không ngờ trên môi lại nở một nụ cười khi thấy quyển album cũ đang mở ra bên cạnh,anh bước tới xem thì thấy tấm hình cuối cùng ghi những dòng tâm sự tự trách đêm sinh nhật đã biến mất.

Tấm hình đã lấy ra,chỉ còn miếng ni lông trống trải chờ đợi một tấm hình khác,Thanh Bình không biết nó sẽ chờ đợi một tấm hình như thế nào cũng như anh sẽ chờ đợi điều gì,anh càng không biết bao giờ sẽ được nghe lại tiếng mô tô quen thuộc trước sân.

Anh chỉ biết rằng người ta luôn kiếm tìm hạnh phúc,ít người nghĩ rằng được mong chờ cũng là một hạnh phúc.
Hết
Về Đầu Trang Go down
hakuna.matata
Moderator
Moderator
hakuna.matata


Zodiac : Aries Tổng số bài gửi : 675
Points : 883
Được cảm ơn : 26
Join date : 18/09/2010
Age : 105
Đến từ : Bong bóng mưa

Character sheet
Cấp:
Dâm si dục luyến Left_bar_bleue0/0Dâm si dục luyến Empty_bar_bleue  (0/0)
Tình Trạng:
Health points:
Dâm si dục luyến Left_bar_bleue0/0Dâm si dục luyến Empty_bar_bleue  (0/0)

Dâm si dục luyến Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Dâm si dục luyến   Dâm si dục luyến Empty9/10/2011, 5:19 pm

Khóc là kết quả của tôi. Thanh bình cố lên mình ủng hộ cậu.
Về Đầu Trang Go down
https://www.facebook.com/buon2015.vn
 
Dâm si dục luyến
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Vẫn còn lưu luyến lắm!!
» Đồng tính luyến ái và con cái

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Love Is The Way! :: .::SHOP NGƯỜI LỚN::. :: .::TRUYỆN GAY::.-
Chuyển đến