Latest topics | » Tìm anh mr.pig8/12/2017, 12:25 am by hakuna.matata » có cách nào là 4r đc lại như xưa....28/12/2015, 3:24 pm by chithien556 » quần lót,quần ngủ,quần tập gym super hot superr sexy dành cho anh em24/12/2015, 10:00 am by keocaosu » Đêm mưa7/11/2015, 8:02 pm by Mr.tong» CẮT TÓC GỘI ĐẦU MASSAGE THƯ GIÃN!12/9/2015, 10:57 pm by anchoi » [ALL-HotBoy] Asian Boy!18/8/2015, 9:53 pm by song » nóng trong người18/8/2015, 9:41 pm by song » ĐÊM ĐỊNH MỆNH3/8/2015, 12:15 am by Mr.tong» mem mới làm quen nha mọi người3/8/2015, 12:13 am by Mr.tong» Slave Thủ Dầu Một16/7/2015, 10:43 pm by gaybinhduong190846 |
|
| Đơn giản................tình yêu | |
| | |
Tác giả | Thông điệp |
---|
¿NhOk.k0n^^shock.ng0k¿
Tổng số bài gửi : 275 Points : 325 Được cảm ơn : 2 Join date : 07/01/2012
| Tiêu đề: Đơn giản................tình yêu 28/3/2012, 9:09 am | |
| PHẦN I CHƯƠNG 1 - “Phong, xong chưa, xuống nhà ăn sáng kìa??? Không xuống là chị mày ăn hết đồ ăn đó nha.” - “Xuống liền đây, bà già.”- Nó đáp. Nó lật đật chạy xuống nhà dưới. Muộn là bị ăn hết đồ ăn chứ chẳng chơi. Ai chứ bà chị nó thì dám làm thật lắm. Mà kể cũng lạ, nó chưa thấy ai “nữ tính” giống kiểu bà chị của mình: nói năng ngang tàng, đai đai karate, ănnhư hạm đội… Vậy mà chẳng hiểu sao bả vẫn“mi nhon” như thường, lại còn không biết bao nhiêu người “xin chết” nữa chứ. Đúng là,trên đời này không thiếu người đầu óc có “vấn đề”. - “Ê bà, vừa phải thôi, cái đó tui chưa ăn đượcmiếng nào.” - “Đáng đời, ai biểu dậy trễ làm chi. Mà khôngphải bữa nay nhóc ngươi đi làm hay sao? Tính ngày đầu tiên đi trễ cho oai hả?” Ờ, nhắc mới nhớ. Hôm nay phải đi làm ta ơi. Xem nào, hôm nay là ngày đầu tiên nó đi làm thêm. Công việc trong hè vốn dĩ đã thoải mái, lại làm ở chỗ người quen nên sướng khỏi chê. Nó thích đi làm cho có kinh nghiệm, chứ nhà nó cũng… không đến nỗi nào. Vả lại, nhàn cư vi bất thiện, dễ có chuyện xảy ra lắm à (cười)…… - “Nhóc, đi làm trễ năm phút à nha.”- Anh chủquán lên tiếng phàn nàn. - “Đại ca, thông cảm cho em đi. Anh biết em vốn dĩ ghét dậy sớm mà, phải từ từ sửa đổi chớ anh. Với lại, sáng nay đường đông thấy mồ.” - “Lần này thôi nha, ông tuớng. Lần sau là anh trừ lương à. Với lại anh cho cậu làm “sup” (supervisor) ở đây, cậu phải làm gươngcho mấy đứa kia chớ.” - “Dạ, “sếp” yên tâm. Lần sau em tuyệt đối đúng giờ.”- Nó giơ một tay ra hiệu nghiêm chào- “Thôi, em vào ca đây.” Nó đang làm ở một quán cà phê hạng sang, thuộc khu trung tâm thành phố. Quán có 3 tầng, nó phụ trách tầng trên cùng. Đã là hạngsang, khách ra vào đương nhiên VIP hết chỗ chê. Định nghĩa VIP là sao: nhiều tiền, chảnh, và khó chiều… - “ Cho một cà phê capuchino anh bar (bartender) ơi”- Tiếng nhỏ Vân vọng lại kèm theo phiếu order. - “No prob.”- Anh Thắng bar vẫy tay ra hiệu. Để giới thiệu cho đỡ rối. Tầng ba là khu vực ítkhách nhất của quán. Chỉ có năm nhân viên: nó, nhỏ Vân (sinh viên năm nhất), anh Thắng bar (hai mươi sáu rồi nhỉ), nhóc Hoàng (sinh viên năm hai), nhóc Minh (bạn của nhóc Hoàng, cũng năm hai). Ít khách là vậy, nhưng phí tính tại tầng ba là cao nhất. Cái này phải định nghĩa sao nhỉ, “càng VIP càng đắt” hay sao ta??? Khúc này càng hấp dẫn hơn. Đã là quán VIP, lại ở tầng đắt nhất, nên đương nhiên phục vụphải “đẹp người, đẹp nết”, tuyển kỹ khỏi chê. Nhỏ Vân, nhóc Hoàng, nhóc Minh, cả anh Thắng bar, nhìn ai cũng như… người mẫu : cao ít nhất 1m80 (nhỏ Vân con gái, cũng 1m70 rồi), mặt mày thì khỏi chê, nhìn vô là biết thuộc hàng “hot”. Trước khi vô làm “sup”, nó cũng vì mê đẹp mà cứ chạy qua đâychơi riết hà. (cười) E hèm. Người ta đang thắc mắc về nó đây. Thật ra thì nó cũng không đến nỗi nào. Nhưng so với mọi người ở đây thì đúng là…một trời một vực. Nó cao có 1m60 (hừm, con trai mà lùn vậy đó), khuôn mặt chỉ ưa nhìn vậy thôi, chứ không có thuộc hàng “hot”hiếc gì hết. Bởi vậy, nếu không nhờ quen biếtthì đời nào nó được vô đây làm. Cũng may là nó thuộc dạng “khéo ăn khéo nói”, nên chưa làm phật lòng khách hay mọi người trong quán bao giờ. Cái việc cho nó làm “sup” cũng là nhờ quen biết luôn. Nhưng đỡ hơn, có một phần là nhờtài ăn nói và xử lý tình huống của nó. Hồi mớiquen anh chủ quán (chính xác là ba má nó quen ba má anh chủ quán), nó cứ hay chạy qua chơi. Một hôm, khi đụng chuyện, trong quán lại không có ai ở “cấp cao” hết, khách hàng thì làm rùm beng, đám phục vụ không biết xử lý ra sao, nó bèn nhảy vô làm chuyện “bao đồng”. Rốt cuộc, mọi chuyện êm đẹp ngoài dự đoán. Nó “nổi tiếng” từ đây, nên khinó xin anh cho qua làm, anh gật đầu và “phong” hẳn cho nó lên làm “sup”. Làm “sup” ở một quán kiểu này cũng hay. Ngoài việc coi sóc giờ làm việc các ca, thỉnh thoảng giải quyết thắc mắc cho khách hàng (nói vậy chớ mỗi lần đụng chuyện là mệt lắm),công việc còn lại là…ngồi chơi xơi nước. Mà tầng ba này, phục vụ nó vốn dĩ là người “quá đẹp”, nên khách hàng cũng ít khi phàn nàn, đa phần chỉ toàn …chọc ghẹo này nọ thôi. Có một bí mật, hèm, đã gọi là bí mật nên chỉ có một mình nó biết. Đó là…nó là…Gay. Khác với phần lớn mọi người (nó nghĩ vậy), khi biết được sự thật này, nó bình thản chấp nhận. Nó vốn là người sống theo lý trí, nên không cảm thấy hoang mang, hay cố tình làmnhững việc này việc nọ. Nó chỉ đơn giản tâm niệm rằng từ đây, nó sẽ phải làm hai việc sau: Thứ nhất, phải sống cho thật tốt. Thứ hai, là chấp nhận sống cô đơn tới cuối đời. Chấp nhận điều thứ hai, tức là, nó sẽ mang theo cái bí mật này cho đến khi nó “ngủm củ tỏi”. Nó không phải là người bi quan đâu, nhưng nó cũng chẳng phải là người quá lạc quan. Nó biết cái nhìn của xã hội này, nó lại không muốn ba mẹ hay anh chị, bạn bè nó phải khó xử. Nó cũng ghét cái kiểu, mới đầu nhìn thì không có gì, đến khi lộ bí mật ra thì bắt đầu suy nghĩ này nọ. Nên nó làm như vậy đó. Và nó sẽ sống như vậy. - “Anh Phong, bữa nay em xin về sớm mười lăm phút nha anh.” - “Ok em. Nghe đồn chiều nay phải đi thi đúng không? Đã học bài xong chưa đó?” | |
| | | ¿NhOk.k0n^^shock.ng0k¿
Tổng số bài gửi : 275 Points : 325 Được cảm ơn : 2 Join date : 07/01/2012
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 28/3/2012, 9:16 am | |
| - “Dạ hên xui anh ơi. Môn này có học hay không cũng vậy ah.”- Nhỏ Vân cười, rồi nhỏ nhanh nhẹn phóng vào Staff Room (phòng chỉ dành cho nhân viên), thay đồ và chạy xuống tầng dưới. - “Có “anh sup” dễ chịu như Phong đây thật khiến cho người ta được nhờ”- Anh Thắng bar quay qua bên nhóc Hoàng và nhóc Minh, nháy mắt -“phải không hai đứa?” - “Dạ, tụi em kiếp trước chắc sống tốt lắm nênbây giờ mới được ở dưới trướng của anh Phong. Thiệt là hạnh phúc quá đi.”- Hai đứa nhóc nhại giọng phim Hồng Kông hùa vào với anh Thắng. - “Ha ha, tất nhiên…”- nó đáp trả- “Em lúc nàomà chẳng tốt đối với những người đẹp. Hai đứa bây lo mà giữ gìn nhan sắc đặng phục vụkhách cho tốt, chớ để khi tàn phai rồi thì anh mày đá thẳng cẳng ra khỏi quán nghe chưa?!” - “Trời, anh Phong có một khúc mà sao bạo lực quá vậy anh. Hehe, chắc gì anh đủ sức mà đá hai đứa tụi em ra khỏi quán, phải không mày?”- Nhóc Hoàng lên tiếng rồi đẩy đẩy vai của nhóc Minh. - “Anh thì tất nhiên là không đủ sức rồi. Nên tới lúc đó đành phải nhờ anh Quân (anh chủ quán) giúp cho vậy. Hai đứa muốn bị sa thải sớm không, để anh nói với anh Quân một tiếng???’- Nó đáp lại một cách điềm tĩnh, nhưng xung quanh có mùi “sát khí”… khịt khịt - “Tụi em giỡn một chút thôi mà, anh Phong dữ quá vậy. Hic, mai mốt ai làm người yêu anh chắc khổ lắm đây.” - “Cám ơn. Tui biết thân biết phận nên đã tínhsống cô đơn suốt đời, không làm khổ cho ai hết.”- Đang “khẩu chiến”, đột nhiên có bóng dáng “thiên thần”- “Thôi khách vô rồi kìa, lo tiếp khách đi.” CHƯƠNG 2 Chấp nhận sống cô đơn như vậy, không có nghĩa là đôi lúc, nó không cảm thấy chạnh lòng. Những ngày lễ tết, ngày tình yêu, noel…nhìn những cặp tình nhân nắm tay nhau đi trên đường, lòng nó không khỏi xót xa. Cũng có lúc nó mơ cho mình một hạnh phúc, nhưng lại cảm thấy quá xa xôi. Nó biết rằng, nếu đã “dính” vào tình yêu, chắc chắn nó sẽ không dứt ra được, rồi nó và người yêunó sẽ phải đau khổ lắm. Nên những lúc như vậy, nó lấy lý trí ra đỡ hộ cho trái tim, và thường cố gắng làm một việc gì đó, như là mai mối chẳng hạn, cho những người xung quanh nó, tìm thấy hạnh phúc. Ừ thì nó không thể có hạnh phúc thật sự rồi, nhưng giúp cho những người khác sẽ khiến nó cảm thấy thanh thản và yêu đời hơn. Hôm nay lại là một ngày như vậy……… - “Anh Phong, hôm nay valentine mà không đichơi với người yêu hả anh?”- Nhỏ Vân lên tiếng đánh vào “nỗi đau thầm kín” của nó. - “Cảm ơn cô nương đã quan tâm. Anh như vầy ai mà thèm yêu, nên mấy ngày này chỉ biết…nhìn thiên hạ hạnh phúc vậy thôi. Đúng không anh Thắng?”- Nó “bán cái” qua bên anh Thắng. Hú hồn, may năm nay có anh Thắng trở lại là người độc thân. - “Nhóc này, sao em nỡ đánh vào nỗi đau củaanh như vậy??”- Anh Thắng làm bộ cảm thán.-“Đúng là… lắm mối tối nằm không mà hichic.” - “Anh Thắng xạo quá đi. Anh mà muốn thì mấy chị em ngoài kia xếp hàng chờ dài cả câysố. Ai biểu anh kén quá, nên bây giờ cô đơn là phải thôi.”- Nhóc Hoàng tiếp lời. - “Phải phải, kén quá làm chi anh ơi. Thì mình cứ yêu đại một người cho “qua ngày đoạn tháng”, rồi từ từ mà tính anh.”- Ngay lập tức, nhóc Minh lên tiếng phụ họa liền cho thằng Hoàng. - “Chà, hai đứa bây “phu xướng phụ tùy” quá hen.”- Nó quay qua chọc hai đứa nhóc- “Không phải kêu cho nghỉ sớm để đi chơi vớingười yêu sao? Còn đứng đó anh mày đổi ý bây giờ ah.” - “Dạ…dạ. Tụi em đi liền đây.”- Nói rồi hai đứa vội vã đi về phía cầu thang xuống tầng dưới. Trước khi đi, nhóc Hoàng vẫn chưa quên buông thêm một câu chọc tức nó- “Anh Phong “tuyệt tình” như vậy, hèn chi đâu có ai dám yêu anh đâu haha…” Thiệt bó tay với hai đứa này. Hừm, hãy đợi đấy……… Ca trực ngày hôm nay khách vắng bóng hẳn. Cũng phải thôi. Ai rảnh hơi đâu mà đi uống cà phê trong ngày này. Lác đác, chỉ có vài anhvào, xách laptop đánh “điên cuồng” cái gì đó,uống vội ly cà phê, rồi lại đi ra. Tầng dưới đã vắng, tầng ba này lại càng vắng hơn. Thêm nữa, nhỏ Vân vừa xin đi ra ngoài nửa tiếng. - “Anh Thắng, tối nay không đi đâu chơi thiệt hả anh?” - “Đi đâu bây giờ em. Về nhà thì buồn chết đi được. Mà vào quán bar, sàn nhảy thì anh chán lắm rồi. Với lại, đi có một mình buồn lắm. Thà ở đây chơi còn vui hơn.” - “Anh đẹp trai như vậy mà còn “ế”, em chắc “ở giá” cả đời thôi anh ơi haha..”- Nó lại cười-“Cũng may là có anh ở chơi với em, không thìchán chết đi được.” - “Uhm. Nhưng đừng để cái vết này qua năm sau nha em. Năm sau mình phải kiếm người yêu thiệt xịn cho hai thằng kia nó hết “nhí nha nhí nhố” mới được.” - “Dạ, để năm sau phục thù nha anh.” Nó đáp lời anh. Nhưng lòng lại trào dâng mộtnỗi xót xa. Năm sau…năm sau nữa…nó cũng sẽ lại cô đơn như vậy thôi. Nỗi xót xa này, năm nào dịp nào nó cũng cảm nhận thấy…thấy nhiều như vậy…nhưng chẳng khi nào bớt xót xa đi…nhiều lúc…nó mong lắm…hay đơn giản…chỉ là bớt xót xa…bớt trống vắng hơn một chút thôi…Nhưng kiếp này, nỗi đau này, nó coi như là một phần không thể tách rời của mình vậy. - “Anh vô Staff Room một lát, Phong coi quầy dùm anh nha.” | |
| | | ¿NhOk.k0n^^shock.ng0k¿
Tổng số bài gửi : 275 Points : 325 Được cảm ơn : 2 Join date : 07/01/2012
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 28/3/2012, 9:19 am | |
| - “Dạ…Yes, sir.” Câu nói của anh Thắng kéo nóvề với thực tại. Nó mỉm cười đáp lại anh. Ừ thìthay vì khóc, cười luôn là một lựa chọn tốt hơn. Nó nhìn ra bầu trời. Mấy giờ rồi nhỉ? Mới bốn giờ à. Còn sớm quá. Hôm nay trời lại còn đẹp hơn ngày thường, nên nhìn cứ như là mới bagiờ. Ngày này đúng là dành cho những ngườiyêu nhau. Nó pha cho mình một tách cà phê. Thật đậm. Nó ít khi uống cà phê, vì chẳng cảm thấy mónnày có gì ngon cả. Nhưng hôm nay nó vẫn uống, vì cái vị đắng đậm đặc này, đôi lúc, cũng có tác dụng xoa dịu như một thứ thuốc vậy mà. Nó nhìn xa xôi, vừa quay mặt lại vì có tiếng động. Cứ tưởng anh Thắng vừa ở Staff Room ra, ai ngờ đó lại là một vị khách. Một vị khách vừa bước lên tầng ba. Anh bước thẳng vào một góc, ngồi phịch xuống ghế. Mắt nhìn xa xôi. Tả thế nào đây nhỉ? Dễ nhìn. Lãng tử. Buồn. Chắc là thất tình đây, chớ ai màvào uống cà phê hôm nay, lúc này. - “Cho hỏi quý khách dùng gì ạ?”- Nó cất tiếng. Thường thì nó không trực tiếp phục vụkhách (ngoại hình không đủ chuẩn mà haha),nhưng hôm nay ngoại lệ thôi, vì tụi order đi “tung tăng” hết rồi. - “Một ly capuchino.”- Vị khách đáp, không buồn ngước lên nhìn mặt nó. - “Dạ. Quý khách vui lòng đợi một lát.”- Nó lịchsự đáp lại. Anh Thắng vẫn còn ở Staff Room. Thế là nó mạn phép tự pha cà phê cho khách. Cũng không có gì khó. Nó đã từng làm trước đây rồi. - “Thưa quý khách. Cà phê của quý khách đây ạ. Quý khách có cần gì nữa không???” - “Dạ…thưa quý khách…” Nó tăng âm lượng trong giọng nói. Vị khách giật mình, ngẩng đầu nhìn lên. Chao, nhìn gần mới thấy là không phải dễ nhìn đâu, là đẹp trai đó chớ. - “A, xin lỗi. Anh đang mải suy nghĩ…Cảm ơn em. Anh không cần gì nữa đâu.” Nó cảm thấy có gì đó kỳ lạ ánh lên trong mắt vị khách khi anh nhìn nó. - “Dạ. Nếu có cần gì xin quý khách cứ gọi.”- Nó lại đáp lịch sự theo phong cách của quán, rồi lui về phía quầy pha chế. CHƯƠNG 3 Không phải là nó không thích người đẹp. Đặcbiệt là trai đẹp. Nó vẫn là người mà. Nhưng từlúc chấp nhận “quy tắc số hai”, nó tự rèn luyện mình không được “động lòng” trước những người con trai đẹp. Thời gian đúng là kỳ lạ, hay tại vì nó được ở trong một môi trường có nhiều người đẹp quá, nên dần dầnnó luyện được “võ công” này. Mặc dù vậy, nó phải thừa nhận rằng, ở anh cómột điểm gì đó rất lạ. Không phải đẹp. Chỉ là lạ mà thôi. Nó rất thu hút cái nhìn của người đối diện. Vì cái gì nhỉ? Nó cũng chẳng biết nữa. - “Anh Thắng. Có một “trai đẹp” thất tình vừa mới vô quán mình.” Anh Thắng vừa bước ra, nó vội vàng thông báo thông tin “nóng”. Nói là nhiều chuyện cũng đúng, nhưng những lúc như thế này, cóđề tài để nói cũng vui rồi. - “Sao em biết người ta thất tình. Lỡ người ta vô tình đi lạc, mỏi chân vô ngồi uống cà phê thì sao???”- Anh Thắng vừa nói vừa nhìn qua góc phòng, nơi vị khách lạ đang ngồi. - “ Thứ nhất. Nếu vô tình đi lạc trong ngày này, thường phải “lạc chung” với người yêu, đúng không anh?!? Thứ hai, cho dù đang đợingười yêu, thì cũng phải có vẻ mặt háo hức lắm chớ, ai lại đi vác cái mặt đưa đám như thếkia.” - “Cũng đúng. Nhưng lỡ người ta cũng như anh em mình, không có việc gì làm, lại không có người yêu, nên chỉ đi uống cà phê cho quangày vậy thôi.” Ừ, cũng đúng ha. Đâu phải ai cũng có người yêu, hoặc ai không có người yêu thì đều là thất tình. Như nó đây nè. Không có người yêu, nhưng cũng không có vụ thất tình này nọ nha. - “Wow, người ở đâu mà đẹp trai dữ vậy nà?”- Nhỏ Vân vừa trở về. Và ngay lập tức, con mắt “tia trai” của nhỏ chiếu vào nơi góc phòng. - “Đúng là đồ mê trai. Về không hỏi han tình hình anh em thì thôi, chưa gì đã “tơm tớp, tơm tớp” rồi.” - “Hihi…Mấy anh thì em biết tình hình hết rồi, có gì đâu mà hỏi.”- Nhỏ Vân đáp lời- “Có người ta là lạ thôi.” - “Uhm. Vậy cô nương thử nghĩ xem, anh chàng đó đang thất tình hay không có người yêu?” - “Trời. Vậy có gì khác nhau anh??? Thất tình hay không có người yêu đều có nghĩa là đang cô đơn. Mà đang cô đơn thì có nghĩa rằng…em còn cơ hội hihi.” - “Tội nghiệp.”- Nó làm bộ chép miệng- “Tội nghiệp cho người yêu của cô nương. Chàng ta mà nghe được câu này chắc chỉ có nước…bỏ cô nương mà đi với người khác.” - “Thôi anh. Anh làm quá. Con người ai mà không mê đẹp anh.” - “Uhm. Vậy nên nhiệm vụ của cô nương bây giờ, là ra “điều tra” về đối tượng kia. Coi thử anh ta thất tình, hay chưa có người yêu?” | |
| | | ¿NhOk.k0n^^shock.ng0k¿
Tổng số bài gửi : 275 Points : 325 Được cảm ơn : 2 Join date : 07/01/2012
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 28/3/2012, 9:26 am | |
| - “Sao lại là em?”- Nhỏ Vân giãy nảy một cách xạo sự hết sức-“ Người ta làm sao thì kệ người ta, mấy anh biết mà làm gì?” - “Haha”- Tới lượt anh Thắng góp lời.- “Cũng không làm gì. Chỉ là anh với anh Phong lỡ cá độ với nhau. Xem là anh ta thất tình hay chưa có người yêu. Mà hai đứa anh ra hỏi thì kỳ quá, nên mới nhờ em ra phân định thắng thua vậy mà.” - “Chà, có vụ này nữa hả? Hấp dẫn đa. Nhớ là… phải có phần em đó. Được rồi, hãy xem em ra tay.” Nhưng nhỏ Vân…“hố hàng”. Vừa thấy bóng dáng nhỏ Vân bước ra, vị khách ra hiệu tính tiền, rồi chưa kịp làm gì, vị khách bước ra cầuthang xuống tầng dưới trong con mắt ngỡ ngàng của cả ba nhân viên. - “Gì kỳ vậy??? Ê Vân, khách có để lại tiền trên bàn không em???” - “Dạ có anh ơi. Tận hai trăm lận. Anh này chắc giàu lắm đây. Ôi, đã đẹp trai lại còn con nhà giàu, thật là ngưỡng mộ quá.”- Nhỏ chớpđôi mắt mơ màng. - “Hú hồn. Tưởng không bỏ lại tiền là anh kêubảo vệ rồi.” - “Anh Phong làm như ai cũng mê tiền như anh không bằng. Người ta đàng hoàng lịch sự như vậy ai nỡ đi quỵt một ly cà phê.” - “Ô, “tri nhân tri diện bất tri tâm” em ơi. Thà cứ như anh cho an toàn mà sống.” - “Thôi, dẹp anh Phong qua một bên.”- Nhỏ Vân cầm tiền đi lại quầy pha chế- “Híc, tiếc là em chưa kịp nói với ảnh câu nào.” - “Con nhỏ này, mê trai thấy ớn. Mà hình như người yêu đang đứng đợi ở lầu dưới kìa. Xuống lẹ đi cô nương.” - “Chết. Sáu giờ rồi hả anh. Thôi, em đi thay đồ rồi về đây.” Ngày valentine của nó trôi qua trong êm đềm.Có đúng là êm đềm không nhỉ? (cười). Bước về nhà, nó thấy hoa và sô cô la để đầy ở phòng khách. Của bà chị nó chớ không ai. - “Wow, sô cô la Mỹ luôn. Bà già, cho em một miếng nha.” - “Cái gì mà bà già, thằng nhóc này. Nói vậy cho nhịn đói luôn ah.”- Chị nó nhìn nó, vừa lườm lại vừa cười toe toét (thiệt quái dị)- “Sao, đi chơi với em nào mà giờ này mới về.” - “Em thì có nhỏ nào thèm để ý đâu chị. Chỉ đi lang thang…nhìn đất nhìn trời vậy thôi.” - “Người thì xấu mà kén chọn, biểu chi không“ế” hả em? Phải như chị đây nè, xinh đẹp, dịudàng, lại hoà đồng, vui vẻ, biểu sao ai mà không mê?” - “Thôi cám ơn, nghe là thấy nổi da gà. Em lênphòng trước đây, ngồi nghe riết chắc ói hết “của ngon vật lạ” mới ăn hồi tối.” Lên phòng. Nó mở một bản nhạc nhẹ nhàng. Ngoài trời mưa bắt đầu rơi. Hay nhỉ, lúc người ta buồn là trời lại bắt đầu mưa. Trống vắng… Nó ngồi dựa vào tường, thì thầm theo bản nhạc “…………When you’re broken in a million little pieces And you’re trying but you can’t hold on anymore Every tear falls down for a reason Don’t you stop believing in yourself When you’re broken…………” Mưa vẫn cứ rơi…… CHƯƠNG 4 Hôm nay là một ngày nó “off”. Không đi làm, nó ngủ dậy trễ hơn thường lệ. Lết cái thân xuống nhà dưới, bà chị đã đi làm từ hồi nảo hồi nào. Chậm chạp, nó ăn hết bữasáng. Rồi lại lê bước lên phòng. Tóm lại, nó chưa có cái “plan” nào cho ngày hôm nay cả. Music thôi nào!!! “…………I’m going to make you mine, It’s not impossible, Got too let you know, I’m irresistible, Baby can’t you see, You’re the one for me, But you belong to another, I don’t wanna hurt nobody But my heart just can’t hold back It’s the Way You Make Me Feel, The way that you make me feel, Spinning my world around, Tell me how can I walk away, I don’t care what they say, I’m loving you anyway, It’s the way you make me feel…………” Bất chợt, chuông điện thoại của nó reo vang………. - “Phong, dậy chưa, đi ăn sáng không mày???” - “Trời, chín giờ ruỡi rồi còn ăn sáng gì nữa cha nội???” - “Vậy là mày ăn rồi hả? Thôi kệ. Lát chiều tao qua chở mày đi uống cà phê nha. Có vụ này hay lắm nè.” - “Vụ gì? Có vụ gì mới nữa hả? Ok. Đằng nào thì hôm nay tao cũng chẳng có kế hoạch nào.Mấy giờ mày qua?… Hai giờ hả? Ok…Rồi… Vậy đi.” Vụ gì của thằng bạn hóa ra lại là vụ…mai mối. Thằng bạn thân của nó, tên Hải, vốn dĩ là một đứa đào hoa, con gái theo nó xếp hàng dài cả khúc. Chẳng hiểu trời xui đất khiến thế nào, vào một ngày đẹp trời, nó bị “tiếng sét áitình” với một bé lớp dưới. Nói chung thì nhỏ đó cũng…bình thường (hay tại nó thấy nhiều người đẹp quá nên vậy?), nhưng chàng Hải nhà ta lại mê nàng như điếu đổ. Nào là “dễ thương”, “đáng yêu”, “dịu dàng”, “thông minh”…nói chung có bao nhiêu mỹ từ là nó dành tặng cho nhỏ đó hết. Khổ nỗi, nhỏ này lại ghét cay ghét đắng mấy anh đào hoa, làm tội thằng bạn nó dùng hết chiêu hết cách, cuối cùng mới “dụ” được nhỏ đồng ý đi uống cà phê chung, với một điều kiện: “Anh có bạn anh, em có bạn em!” Quán cà phê…của nó…Hai giờ chiều… Thiệt là nhảm hết sức. Chui đâu không chui lạichui đầu vô đây. Nói không phải chê, chớ quán cà phê này giá mắc ơi là mắc. Nếu nó không làm ở đây, thì đời nào nó vô đây uống cà phê. Thằng Hải này đúng là, muốn “lấy le” với con người ta đây mà! - “Chào em. Đây là bạn anh, tên Phong. Nó đang làm ở quán này nên tiện thể anh ghé qua luôn. Còn đây là Thu, bạn của Hương, họcchung lớp ngoại thương khóa dưới.” - “Tụi em chào hai anh.”- Hai cô bé đáp. - “Chào hai em. Anh có nghe Hải nói về hai emnhiều. Hôm nay mới được gặp. Thật hân hạnhcho anh.”- Nó đáp một cách hết sức xã giao và lịch sự. | |
| | | ¿NhOk.k0n^^shock.ng0k¿
Tổng số bài gửi : 275 Points : 325 Được cảm ơn : 2 Join date : 07/01/2012
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 28/3/2012, 9:30 am | |
| - “Chắc anh Hải chỉ toàn nói xấu tụi em thôi phải không anh?”- Nhỏ Hương (người đó đó)lên tiếng. - “Đâu có, anh đâu dám đâu, chỉ toàn nói tốt không hà. Đúng không mày…mày?”- Thằng Hải này, chưa gì đã cuống quýt lên rồi. Nó quay qua thằng bạn, nháy mắt theo kiểu: “lát dẫn tao đi ăn tối nha mày”, rồi đợi thằng Hải gật đầu một cách mau chóng, nó lên tiếng thanh minh: - “Không có đâu em ơi. Nó suốt ngày khen em quá trời. Hôm nay anh gặp, đúng là nó không nói quá chút nào.” - “Anh Phong đừng có bênh anh Hải. Xưa giờ em có thấy ảnh nói tốt cho ai bao giờ đâu. Đúng không Thu?”- Nhỏ Hương này thật không vừa tý nào, nhỏ tung chiêu đáp trả ngay lập tức. Vui nhỉ, lần này đến lượt nhỏ Thu thay vai nó. - “Đúng là xưa giờ tao chưa thấy ảnh khen ai.Nhưng cũng chưa nghe ảnh chê ai bao giờ.”- Nhỏ Thu cười đáp lời. Hay nè, nhỏ này đứng về phe “trung lập”. - “Thôi bỏ qua đi. Hai em uống gì để anh kêu?Phục vụ người ta đợi nãy giờ kìa?”- Thằng Hải nhanh chóng lảng sang chuyện khác. NhỏVân đứng đợi, cười mỉm từ nãy đến giờ. - “Cho em hai ly yoghurt dâu dằm…” Tạm gọi là nói chuyện trên trời dưới đất. Nhỏ Hương thỉnh thoảng lại “chọt” thằng Hải một câu. Nhỏ Thu và nó, đóng vai trò trung gian đôn đốc và làm nền cho hai đứa bạn. Nói chung thì cũng vui. Được một lúc, như thỏa thuận từ trước, nó kiếm cớ kéo nhỏ Thu ra khỏi quán, tất nhiên là để thằng Hải được dịp “tán” rồi. Bước xuống tầng hầm để xe, nó hỏi: - “Bây giờ Thu muốn đi đâu chơi? Để tụi nó có không gian một chút. Thằng bạn anh kỳ này chắc cũng vất vả lắm đây.” - “Cũng tội nghiệp ảnh”- Nhỏ Thu cười đáp lời- “Con bạn em vốn dĩ có hiền lành gì đâu anh. Mà chẳng hiểu sao, cứ gặp anh Hải là nó lại còn “lên máu” nữa mới vui chớ.” - “Cái này chắc gọi là “yêu nhau lắm cắn nhau đau” đây em. Thôi kệ tụi nó, anh em mình đi dạo một vòng hen.” - “Dạ.” Đường phố hôm nay vắng vẻ hơn nó tưởng. Nó chở nhỏ Thu đi dạo một vòng, rồi hai đứa tấp vô lề đường ăn đủ thứ “nhảm nhí”. Cái thú bình dân ngồi lề đường ăn hàng, thiệt không có bút mực nào tả được. - “ Anh Phong có bạn gái chưa?” Nhỏ Thu lên tiếng hỏi bất ngờ. Nó sựng lại vàigiây, rồi vui vẻ đáp: - “Chưa em ơi. Anh vừa lùn vừa xấu vừa ham tiền như vầy, có ma nào nó thèm để mắt đến anh.” - “Lỡ có ai để mắt đến anh Phong mà anh chưa biết thì sao???” - “Ô nếu vậy thì diễm phúc quá. Nhưng mà anh nghi lắm, ai mà mê anh chắc mắt mũi cũng có vấn đề rồi em.”- Nó cười, rồi lập tức chuyển chủ đề trước khi có thêm câu hỏi- “BéThu ăn thêm không em?” CHƯƠNG 5 Sau khi chở nhỏ Thu về “gấp” với lý do bận việc gia đình (thằng Hải đương nhiên thừa cơhội chở nhỏ Hương về nhà), nó quay đầu trở lại quán cà phê quen thuộc. Vừa lên tới tầng ba, đã thấy thằng Hải đứng cười toe toét chờ nó. Điệu này chắc là thắng lợi rồi đây. Hèm, không biết diễn biến vụ việc như thế nào nhỉ? - “Anh Phong! Anh Phong!”- Đang tính tới chỗ thằng Hải thì nhỏ Vân gọi giật-“ Anh đẹp trai hôm bữa lại tới nữa rồi kìa.” - “Tới nữa hả? Kệ ổng đi. À mà hy vọng lần này ổng cũng bỏ lại nhiều tiền rồi đi như lần trước ha.” - “Anh Phong lúc nào cũng tiền tiền, thiệt hết nói nổi. À, mà vụ cá độ bữa trước còn hiệu lực không vậy anh?” - “Vụ nào???…À, vụ “chưa có người yêu hay thất tình á hả?”. Không biết, nó còn hiệu lực không đây Thắng đại ca?”- Nó quay qua quầybar hỏi anh Thắng. - “Ủa?? Vụ gì mà hấp dẫn vậy???”- Nguyên bầy thằng Hải, nhóc Hoàng, nhóc Minh chụm đầu vô. Thiệt tình, cái quán gì mà nhiều chuyện hết biết! (cười). Nó nhanh chóng thuật lại câu chuyện ngày valentine cho cả bọn. Cùng với anh Thắng, nó nhất trí ai thua sẽ đãi một chầu KFC sau khi cử nhỏ Vân ra làm điệp viên “00… thấy” để khám phú cái “sự vụ việc” kia. Tất nhiên, mấy đứa còn lại đồng ý ngay tức khắc. Nhỏ Vân thìvẫn diễn cái bài “ta đây miễn cưỡng lắm mới làm đó nha”. Nó cười cười, trong đầu đang thầm nghĩ: “Hehe, có thua thì bạn Hải thân yêu cũng phải trả chầu này thôi (thiệt là tính toán quá mà) (cười).” Trời không phụ lòng người. Hôm nay, anh khách lạ không vội vàng bỏ đi như trước. Vẫncùng order cũ, nhỏ Vân nhanh nhảu bê một ly capuchino qua chiếc bàn nơi góc phòng. - “Nhân, chạy từ từ thôi, coi chừng té bây giờ.Coi…chừng…” Tiếng người mẹ vang lên. Nhưng hơi trễ. Thằng nhóc chạy qua va vào người nhỏ Vân làm nhỏ mất đà té xuống phía trước. Khỏi phải nói, ly capuchino đang ở trên khay hất thẳng vào người anh khách đẹp trai. - “Xin lỗi…xin lỗi quý khách…”- Nhỏ Vân rối rítxin lỗi. Nói gì thì nói, mấy cái vụ này cũng thường phức tạp lắm đây. Anh khách lạ nhìn chiếc áo, chính xác theo như nó thấy, là nhìn cái áo sơ mi đang mặc với một ánh mắt rất lạ. Có gì đó như là vừa giận, vừa tiếc nuối… - “Chị xin lỗi. Mấy đứa nhỏ nhà này quậy quá!”- Người mẹ của chú nhóc vừa đi tới lên tiếng- “Lỗi tại chị, em đừng trách mấy em phục vụ…Có gì, cái áo hết bao nhiêu tiền em nói để chị gửi lại.” Anh khách lạ ngước mặt lên, nở một nụ cười hiền lành: - “Không cần đâu chị, đằng nào thì nó cũng hư rồi. Chị đừng áy náy…cả em nữa..”- Anh ta quay qua nhỏ Vân- “Em xin phép, em vào toilet một lát.” Nói rồi anh khách vội vàng bước về hướng Rest Room. | |
| | | ¿NhOk.k0n^^shock.ng0k¿
Tổng số bài gửi : 275 Points : 325 Được cảm ơn : 2 Join date : 07/01/2012
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 28/3/2012, 9:35 am | |
| Chị khách mỉm cười, rồi quay qua trừng mắt nhìn thằng nhóc. Vừa nói vừa dắt tay đứa convề phía bàn mình đang ngồi. Nhỏ Vân cũng đã hoàn hồn, nhưng giờ thì vừa đi về quầy vừa chớp chớp đôi mắt mơ màng. - “Trời ơi!!! Người gì đâu vừa đẹp trai vừa giàu có lại vừa hiền lành dễ thương vậy nè. Em mà gặp ảnh trước, chắc em bỏ người yêu em quá hà.” - “Tội nghiệp, tội nghiệp”- Nó vừa giả bộ chép miệng thì lập tức thằng Hoàng, thằng Minh nhảy vô tiếp “bài”- “Tội nghiệp cho người yêu của cô nương. Chàng ta mà nghe được câu này chắc chỉ có nước…bỏ cô nươngmà đi với người khác.” - “Haha…Hai đứa nhóc này thuộc bài dữ!”- Cả đám phá lên cười. Anh khách bước ra khỏi Rest Room rồi tiến về phía chiếc bàn nơi góc phòng. Nó (tất nhiên đã nhanh nhảu thay đồng phục) vội vàng tiến lại để làm cho đúng nghĩa vụ của một supervisor (hôm nay off mà, đúng là bao đồng). - “Xin lỗi quý khách vì sự cố vừa qua. Nếu có gì phàn nàn hoặc yêu cầu bồi thường, xin quý khách cứ trao đổi với chúng tôi. Chúng tôi sẽ làm hết khả năng có thể để đền bù cho quý khách.”- Nó ra vẻ nghiêm trang và hết sức lịch sự. Anh khách lạ nhìn nó một lúc, bất chợt cười thật tươi: - “ Anh không sao. Cũng không có yêu cầu gì hết. Mà nhóc nè, em không cần phải “hình sự hóa” sự việc như vậy đâu.” Nhóc? Ặc, nếu không nể tình anh là khách, chắc nó cũng “xỉa xói” anh này cho chết rồi. Đeo cái bảng tên “Supervisor” đường hoàng như vậy, mà dám kêu nó là nhóc. Hừm. Nó liếcqua bên quầy, thấy cái lũ kia đang túm tụm cười. Hừm hừm… - “Nếu quý khách không có yêu cầu đền bù, vậy chúng tôi xin phép pha lại một ly capuchino khác cho quý khách. Quý khách có còn yêu cầu nào nữa không ạ?” Dù trong lòng đang tức muốn chết, nó vẫn làm bộ mặt cầu hòa và lịch sự. Ai ngờ, câu trả lời của anh ta làm nó…tá hỏa: - “Anh còn một yêu cầu nữa, đó là…nhóc có thể ngồi nói chuyện với anh một lát không?” CHƯƠNG 6 Cha này có bị dở hơi không vậy ta??? Nó ngồi xuống ghế, trong đầu lầm rầm chửi mình: “Đồ bao đồng, thấy việc mà cứ sáp vô. Người ta đã không đòi bồi thường, lại còn ra vẻ. Bây giờ bị “hành hạ” rồi nè, thấy chưa?” - “Quý khách có việc gì muốn nói ạ?” Nó mở đầu khách sáo với nụ cười xã giao giảtạo. Anh khách lại nhìn nó, rồi cười mỉm: - “Bộ khi nào nhóc cũng phải khách sáo như vậy hả?” - “Dạ. Đó là bổn phận của tôi, thưa quý khách.” Anh khách gật gật đầu (ý gì đây nhỉ), rồi tiếp: - “Có phải, ý muốn của khách hàng là tối cao nhất, đúng không?” Có câu gì nhỉ…Uhm… “Khách hàng là thượng đế” thì phải.” - “Tất nhiên là vậy, thưa quý khách. Làm hài lòng quý khách hàng luôn là tôn chỉ hoạt động của quán chúng tôi.”- Nó lập lại bài học quen thuộc của anh Quân. - “Vậy…nếu bây giờ anh nói…à không…yêu cầu nhóc thay đổi cách xưng hô và trò chuyện thân mật hơn với anh thì sao?” - “Dạ…Tất nhiên…Nếu quý khách đã nói như vậy.”- Nó đáp (rồi lại tự chửi mình: đồ ngu, te tua rồi thấy chưa.) - “Vậy, nhóc tên gì?” - “Dạ thưa quý…”- Nó nói tới đây thì bắt gặp ánh mắt “ai đang là thượng đế ấy nhỉ” của anh ta, bèn nhanh chóng (một cách miễn cưỡng), thay đổi- “Dạ thưa anh, tôi tên là Phong.” Bình thường, nó sẽ lẹ làng mà chuyển tông “em tên là Phong” với những tình huống nhưthế này. Nhưng không hiểu sao, anh ta cho nó cảm giác anh ta đang nói chuyện với một đứa nhóc. Mà nó ghét vụ này lắm (hic, cũng tại ngoại hình của nó đây mà), nên nó nhất quyết một điều “dạ thưa”, hai điều “tôi” cho hả dạ. - “Nhóc bao nhiêu tuổi rồi nhỉ?” - “Dạ thưa anh, năm nay tôi hai mươi mốt tuổi.”- Nó bắt đầu chán cái màn này. Ở tầng ba, nó đã nghe không biết bao nhiêu lần các anh, các chị, các cô, các chú hỏi tên, tuổi, thậm chí số điện thoại, email, nick yahoo… của mấy đứa order và anh Thắng, nên ngán lên tới cổ. Mà sao lại là nó, đáng lẽ anh ta phải“giở trò” này với mấy người kia chứ nhỉ??? Nó liếc về phía quầy bar, nhỏ Vân đang nhìn nó với ánh mắt chứa đầy sự…ghen tỵ. Trong khi đó, anh Thắng, thằng Hải và hai thằng nhóc Minh, Hoàng, cả đám đang nhìn nó và nở nụ cười “gian xảo”. Thiệt là bực mình quá. - “Dạ, nếu anh không còn điều gì muốn hỏi, cho phép tôi được trở lại làm công việc của mình?”- Nó chuyển đề tài, nó không ham hố gì cái màn ngồi đây “tám” với mấy người “vô công rồi nghề” (Ặc, nhìn lại mình đi (cười)) - “Ủa, chưa xong mà, anh đâu để nhóc đi dễ như vậy được. Ai vừa nói “làm hài lòng quý khách hàng luôn là tôn chỉ hoạt động của quán chúng tôi” ấy nhỉ?” Cha già này, muốn gì nữa đây trời??? - “Nếu còn điều gì muốn nói, xin anh vui lòngnói nhanh lên. Tôi còn bận công việc ạ.”- Nó nói một cách điềm tĩnh, vẫn với vẻ nhẹ nhàngnhưng đầy cương quyết. - “Phong phải không em?…Uhm…Vậy là Phong vẫn còn đi học nhỉ?…Năm ba phải không?” Nó gật đầu. Chẳng biết khi nào mới hết cái màn này. Phải xài chiêu thôi. Nó vờ quay lại như nghe thấy tiếng động gì đó, rồi nháy mắtvới anh Thắng, theo kiểu “có việc cần em phải giải quyết”, để nhanh chóng thoát ra. Anh Thắng gật đầu hiểu ý. Nó mỉm cười. - “Anh còn điều gì muốn hỏi tôi không ạ?” - “Còn. Khi nào thì em hết ca?” Cái gì “trớt quớt” vậy nè trời??? | |
| | | ¿NhOk.k0n^^shock.ng0k¿
Tổng số bài gửi : 275 Points : 325 Được cảm ơn : 2 Join date : 07/01/2012
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 28/3/2012, 5:39 pm | |
| Nó đắn đo, xưa nay chẳng ai hỏi nó câu này cả (ngoại trừ mấy người thân thuộc). Rồi nó thấy anh Thắng bắt đầu rời quầy đi về phía nó. Hừm, thôi trả lời cho xong chuyện vậy. - “Dạ. Bảy giờ tối nay thưa anh.” - “Hay quá. Tối nay anh cũng rảnh. Nhóc đi chơi với anh không?” Không còn gì để nói nữa, cha nội này bị điên rồi. Có phải mấy người đẹp thường khùng khùngkhông ta? Chẳng biết. Nhưng người khách đứng trước mặt nó đích thị là một người nhưvậy. - “Xin lỗi anh. Nhưng tối nay tôi có việc bận không đi với anh được.”- Nó trả lời mau lẹ. Rồi nó quay qua anh Thắng, lúc này đã đến gần, vội vàng hỏi -“Có chuyện gì không anh?” Cứu tinh tới rồi. - “Không có gì. Anh đem ly capuchino lên cho anh đây thôi. Quý khách có cần gì nữa không ạ?” Cái quái gì vậy??? - “Tôi không cần gì nữa. Cám ơn anh. Có nhócPhong ở đây nói chuyện là vui rồi.”- Anh ta mỉm cười nhìn anh Thắng, rồi nháy mắt. - “Vậy tôi không làm phiền quý khách.”- Anh Thắng nói rồi nhanh chóng bước lại bên quầy. Truớc khi đi, anh còn quay qua nó mở nụ cười “gian trá.” Trời ơi. Mấy người này đang “chơi” nó đây mà. Chắc lâu rồi mới thấy nó khổ sở như vậy nên trong lòng không muốn mất “vở kịch” hay. Khổ thân nó. Xưa giờ nó đổi xử tốt với mấy người đó lắm mà? (chắc không đó? (cười)) Nó nhìn người đối diện. Chẳng muốn nói gì. Mấy người kia, cứ chờ đó. Hừm hừm…Mà đâu có được yên. Anh khách tiếp tục màn “chất vấn đại biểu quốc hội”: - “Tối nay không đi được hả em? Tiếc ghê. Vậy tối mai được không. Hay tối mốt?” - “Xin lỗi anh. Tôi không thích đi chơi buổi tốivới người lạ. Nếu anh cứ tiếp tục như vậy, cảm phiền tôi không thể nói chuyện với anh được nữa.” Nó nóng máu rồi. Nó đứng bật dậy, tính bỏ đivề phía quầy bar. Bất ngờ, anh ta nắm lấy tay nó, rồi sắc mặt đột nhiên thay đổi: - “Anh xin lỗi!” CHUƠNG 7 - “Anh xin lỗi!” - “Anh xin lỗi!” Anh khách nhìn nó, vẻ mặt đầy sự ăn năn. Rồicứ lập lại như vậy. Nó chẳng hiểu nổi là anh tađang nghĩ gì. Nhưng nhìn mặt anh ta bây giờ,tự nhiên máu nóng trong người nó hạ dần xuống. - “Anh không có gì phải xin lỗi.”- Nó đáp vẻ thông cảm. Rồi tiếp lời- “À, cảm phiền anh bỏ tay tôi ra được không?” Anh khách giật mình, bỏ tay nó ra, rồi lại rối rít: - “Anh xin lỗi. Anh thực sự không có ý đó đâu.Xin lỗi em.” Nó bất chợt mỉm cười. Cũng chẳng hiểu vì sao. “Ý đó” của anh ta là “ý gì” nhỉ? - “Chúc quý khách ngon miệng!”- Nó chấm dứt “vở kịch điên cuồng” rồi lui bước về quầybar một cách nhanh chóng. Có mùi “sát khí”. Trong không gian ngập trànmùi “sát khí”. Ở tầng ba này, ai cũng là “cao thủ võ lâm”, nên khi nó bước về, ai nấy đều cảm nhận thấy mùi “sát khí” nồng nặc. - “Vân! Còn đứng đó làm gì, ra tiếp khách đi em.”- Nó bắt đầu. - “Anh Thắng, vụ cá độ kia chắc không thành. Đành hẹn dịp khác nha anh.”- Tiếp tục. - “Hoàng! Minh! Hai em ra bàn bên kia đi. Hình như khách đang muốn order gì đó kìa.” - “Bạn Hải! Tối nay đi ăn tối chớ?”- Over. Á…á…Mỗi lần nó trở nên nhẹ nhàng như vầy là mọi người biết “giông bão” sắp xảy ra phíasau. - “Có…có gì từ từ nói đi em. Chẳng qua anh thấy lâu lâu em mới ra nói chuyện với khách nên không muốn cắt ngang vậy mà.”- Anh Thắng lên tiếng để chặn đứng luồng sát khí. - “Đúng…đúng đó anh Phong ơi. Có phải tụi em có ý gì đâu. Tại tụi em thấy anh ta cũng được, mà lại còn chỉ đích danh anh. Nên mới không muốn phá đám thôi.”- Hai đứa Hoàng, Minh nhanh chóng tiếp lời. - “Đúng rồi anh. Em cũng muốn ra ngồi nói chuyện với anh ta lắm. Mà đâu có được. Tại anh ta chỉ thích anh thôi chứ bộ.”- Nhỏ Vân nói. Rồi nhỏ chợt im bặt, vì nó đã trừng mắt nhìn khi nhỏ nói “thích anh thôi”. - “Thôi mày…mày bỏ qua cho anh em…Mà lâu lâu mày cũng phải làm việc đi chớ. Ăn không ngồi rồi hoài sao được?” Nó lại mỉm cười. “Sát khí” tăng gấp đôi. Cả tuần sau ngày hôm đó nó được…ăn chùa. Mọi người trong quán “biết thân biết phận” nên đành “thúc thủ” để tránh “giông bão”. Cũng được. Suy cho cùng, cũng nhờ anh khách dở hơi kia mà nó khỏi tốn tiền ăn. Haha (trời, đúng là đồ mê tiền mà.) Anh khách kia vẫn ngày ngày tới quán. Vẫn càphê capuchino. Suốt một tuần, nó tuyệt nhiênkhông nói chuyện gì với anh ta cả. Chỉ có nhỏVân, suốt ngày vây quanh “tám” chuyện với anh ta. Rồi đến thằng Hoàng, thằng Minh, anhThắng. Rốt cuộc, anh ta trở thành khách quenlúc nào không hay. Thậm chí, đến anh Quân còn tỏ vẻ quý anh ta ra mặt. Thiệt không chịu nổi. Hết ca hôm đó, nó với nhỏ Vân cùng ra về. Vừa bước xuống tầng hầm, nó đã thấy kẻ-mà-ai-cũng-biết-là-ai-đó đang đứng đợi vànở một nụ cười. - “Hai đứa rảnh không? Anh mời hai đứa đi ăn. Coi như… là chuộc lỗi lần trước vậy.” - “Kho…”- Nó vừa tính đáp, thì nhỏ Vân lập tức chặn họng nó- “Dạ được anh, tụi em cũngđang đói muốn chết nè.” Nói rồi, nhỏ liền kéotay nó hấp tấp bước ra băng ghế sau chiếc xehơi của anh ta. Anh khách mỉm cười, rồi ra ghế trước ngồi vào tay lái. Nó càu nhàu nhìn nhỏ Vân: - “Sao cô nương mê trai quá vậy???” | |
| | | The Won Hy
Zodiac : Tổng số bài gửi : 347 Points : 380 Được cảm ơn : 2 Join date : 08/02/2012 Age : 31 Đến từ : TP.HCM
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 28/3/2012, 8:32 pm | |
| típ yk tuấn anh. truyện đọc hay đó.
| |
| | | ¿NhOk.k0n^^shock.ng0k¿
Tổng số bài gửi : 275 Points : 325 Được cảm ơn : 2 Join date : 07/01/2012
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 29/3/2012, 7:23 am | |
| Một nhà hàng thuộc khách sạn năm sao…… Nhỏ Vân với anh ta vừa đi vừa trò chuyện giống như đã quen thân từ mấy kiếp. Nó thì đang nhìn bữa tiệc buffet hoành tráng dưới con mắt thèm thuồng của một kẻ đang đói bụng. Mặc kệ hai người họ, ăn thôi!!! Cái nhà hàng này nấu ăn không tệ chút nào. Nó ngốn hết từ món này qua món khác. Hai người kia vừa ăn vừa rôm rả chuyện trò. Một tiếng sau, cái bụng của nó đã căng phồng lênnhư cái bao tải quá sức chứa. - “Anh Vũ cũng đi ăn ở đây sao???” Một chị gái xinh đẹp trông hết sức sang trọng bước tới bên bàn của tụi nó. Đi cùng chị, có thể thấy một anh chàng cũng lịch lãm không kém đang nhìn chằm chằm vào anh Vũ (anh khách đó đó) kia. - “Chào Mai. Em cũng đi ăn ở đây sao?” - “Dạ. Có chút công chuyện nên em ghé lại đây ăn luôn…À”- Chị Mai quay sang người đi cạnh- “Đây là anh Hùng. Đối tác của công ty em.” Nó có thể thấy một nét buồn thoảng qua trêngương mặt anh Vũ. Nhưng rất nhanh, anh ta gạt cảm xúc đó rồi nhanh nhẹn chìa tay ra phía người đối diện: - “Chào anh. Tôi là Vũ, bạn của Mai. Còn đây là Phong, Vân, bạn của anh.” - “Hân hạnh.”- Anh Hùng đó đáp lễ. Chị Mai mỉm cười, gật đầu chào hai đứa nó. - “Anh Vũ hiện đang là giám đốc Marketing của khách sạn này đó anh. Nếu có dịp, hai anh ngồi trò chuyện chắc hợp lắm. Anh Hùng đang làm quản lý tại khách sạn Ca…ở quận nhất.”- Cô gái giới thiệu hai người một cách nhanh chóng. Nó nhìn anh Vũ. Chà, thì ra là giám đốc Marketing ở đây luôn. Chắc nhà giàu lắm (cái thằng này, sao lúc nào cũng nghĩ đến tiền ấy nhỉ? (cười)). - “Chắc chắn. Nếu có dịp, xin anh Hùng chỉ giáo cho Vũ.” - “Không dám. Chắc sau này phải nhờ vả anh Vũ nhiều.” - “Tụi em có việc phải đi trước, nên hôm nay cáo lỗi với anh Vũ và hai đứa”- Chị Mai lên tiếng- “Có dịp, anh em mình đi đâu trò chuyện nha.”- “Nhất định rồi. Chào hai người.”- Anh Vũ kếtthúc cuộc trò chuyện. Bóng hai người khách xa dần về phía cửa. Nóthấy cuộc chuyện trò sao mà nhanh giống như phim. Anh Vũ trở nên trầm ngâm hẳn. Bầu không khí chùn xuống. Bất chợt, nhỏ Vân lên tiếng xóa tan sự im lặng: - “Chị đó đẹp quá. Ăn nói lại dễ thương. Chắc có nhiều người theo đuổi lắm anh nhỉ?” - “…Ai?…À…em nói chị Mai hả? Uhm…Nhiều người theo chỉ lắm?” - “Trong đó có anh đúng không?”- Nó bất ngờ lên tiếng- “Nhìn anh là biết mê chỉ như điểu đổ rồi.” Nó mỉm cười. Vậy là có cơ hội trả thù anh ta rồi. Chắc anh ta sẽ chối thôi. Mà cái vẻ buồn buồn lúc nãy, có khi nào anh ta “thất tình” chịnày không nhỉ?!? Ai ngờ, anh Vũ lên tiếng thừa nhận làm nó ngạc nhiên: - “Uhm. Chị Mai là người con gái đầu tiên mà anh yêu.” CHƯƠNG 8 Vậy là… hai năm rõ mười rồi nhé. Nhìn cái điệu này là biết rồi. Đúng là đời người. Cho dùbạn có đẹp cách mấy, giàu cách mấy, đào hoacách mấy, cũng có lúc bạn bị thất tình. Ôi, nó nhìn lại mà thấy sao mình…quá hay. Sống cô đơn như vầy, tuy có lúc buồn, nhưng tuyệt đối không thảm như những người “thất tình bại trận”. - “Anh em mình đi đâu đó dạo một vòng nha.”- Bất chợt anh Vũ lên tiếng. Rồi. Biểt tỏng là đi đâu đó cho vơi nỗi buồn đây mà. Nhỏ Vân hình như cũng nhận ra điềunày. - “Em cũng muốn đi lắm, nhưng hôm nay em bận việc nhà rồi anh ơi.”- Nhỏ Vân lên tiếng với vẻ tiếc nuối không che giấu. Nói rồi, quay qua nó, nhỏ nhanh nhảu- “Anh Phong đi với anh Vũ nha.” Cái con nhỏ này, “bán cái” lẹ như điện vậy đó.Nó ngần ngừ. Nó chẳng muốn đi một mình với anh Vũ này tí nào (thù dai lắm (cười)). Anh Vũ ngước nhìn nó. Ánh mắt vừa buồn vừa có vẻ van nài. Nó thấy…ngại ngại. Bây giờmà bỏ về luôn thì có vẻ “bất nhân bất nghĩa” quá, nhất là khi nó vừa ăn xong một chầu buffet hoành tráng của người ta, nhưng đi chung thì……… - “Nếu Phong không muốn đi thì thôi. Để anh đưa hai đứa về.” Ông Vũ này, thà ổng cứ đòi đi thì nó còn dễ xử. Đằng này, ổng nói vậy khác nào… dồn nó vào “chân tường”. Nhỏ Vân quay qua nhìn nó, nhíu mày, cái vẻ “anh làm ơn đừng có độc ác như vậy” khiến nó “nhột nhột”. - “Uhm…thì mình đi…tối nay tôi… cũng rảnh.” - “Hay quá. Vậy Phong đi với anh nha. Để anh đưa bé Vân về rồi quay lại đón em.” - “Khỏi anh Vũ ơi. Em đi taxi về được rồi. Anh Vũ với anh Phong đi chơi vui vẻ nha.” Hừm hừm… Khu PM…này tương đối vắng vẻ. Nó đi cạnh anh Vũ, chẳng biết nói gì. Mà cũng không muốn nói. Mấy người thất tình thì tốt nhất nên để họ tự “gặm nhấm” nỗi đau. Xưa giờ, nó chỉ thích đi làm…mai mối thôi, chứ mấy cáivụ này, xin kiếu… - “Phong đã từng yêu ai chưa?”- Một lúc sau, anh Vũ là người đầu tiên lên tiếng. - “Tôi…uhm…tôi xấu như vầy có ma nào mà thèm yêu anh ơi. Tôi thấy cứ sống độc thân như vầy cho khỏe, đỡ phải thất tình…”- Nói xong nó mới nhận ra mình hớ, người ta đangbuồn còn “châm dầu vào lửa”. - “Uhm…cứ như nhóc lại hay hơn…” Im lặng……… Nói thật là nó chúa ghét nhìn mấy người thất tình. Tại vì nhìn họ…phát rầu theo. Nó phát pháo: - “Chị Mai có biết anh yêu chỉ không?” - “Hả?…”- Anh Vũ có vẻ ngạc nhiên vì câu hỏi thẳng thừng của nó- “À…Không…Hôm valentine…anh có tính tỏ tình với cô ấy…nhưng đến nơi…lại thấy cô ấy đi chung với Hùng…cười nói hạnh phúc…nên thôi.” | |
| | | ¿NhOk.k0n^^shock.ng0k¿
Tổng số bài gửi : 275 Points : 325 Được cảm ơn : 2 Join date : 07/01/2012
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 29/3/2012, 7:29 am | |
| - “Tóm lại là anh chưa nói cho chỉ biết là anh yêu chỉ, đúng không?” - “Uhm.” - “Thiệt tôi chưa thấy đàn ông con trai nào như anh. Chưa đánh đã rút lui thì còn gì là “nam tử hán”. Cho dù có thất tình, thì ít nhất cũng phải cho người ta biết tình cảm của mình. Rồi sau đó, đỡ hối hận.” - “Tại nhóc chưa yêu ai nên nói vậy, chứ trước mặt người mình yêu, thì tự nhiên…không biết nói năng ra làm sao.” Ê, cha này muốn chơi quê người khác hay sao? Ừ thì nó chưa yêu, nhưng những điều nó nói đều là kinh nghiệm “xương máu” của…người khác chớ bộ, có phải tự nhiên màra đâu?! - “Thì tôi…không biết, nhưng nếu có yêu ai, thì tôi sẽ nói cho người đó biết. Vậy thôi.” - “Nhất định sẽ nói?” - “Tất nhiên.”- Nó đáp chắc nịch. (Nhưng trong bụng nghĩ thầm: ai mà biết được (cười)). - “Tối nay nhóc rảnh không? Qua nhà anh chơi nha. Anh ở có một mình. Buồn lắm.” Cha Vũ này. Thiệt chịu hết nổi. Nó chẳng thíchở lại nhà người lạ, bởi vì, tối khó ngủ. Nó có cái tật lạ giường là không ngủ được. Từ chối ngay. - “Nhóc không rảnh hả? Uhm. Vậy thôi… Biết sao được… Để anh đưa nhóc về.” Vừa nói, anh Vũ vừa nhìn nó với đôi mắt…buồn ơi là buồn. Đúng là những người thất tình. Nó lại đắn đo…Thôi kệ… Lỡ rồi… “Đưa Phật phải đưa tới Tây Thiên”, đằng nào thì mai nó cũng “off”. Tự nhiên nhớ tới nhỏ Vân, nhỏ mà biết chắc là tiếc hùi hụi, rồi còn ghen tỵ nữa haha… - “Mai tôi rảnh. Vậy tối nay về nhà anh chơi đi.Để tôi gọi điện báo ở nhà.” - “Hay quá. Cám ơn nhóc.”- Anh Vũ nói với giọng vui mừng.CHƯƠNG 9 Nếu gọi đây là cái nhà, thì cái nhà nó đang ở không biết phải gọi bằng…cái gì. Nhà rộng thênh thang, một phòng thôi cũng đủ bằng…cả cái nhà của nó. Như cái phòng khách này… Lại còn có thêm quầy bar nữa chứ…Đúng là nhà giàu nhỉ, nhiều tiền thấy ớn. (Lại tiền, đầu óc có chỗ nào không nghĩ đến tiền không? (cười)) - “Nhóc có muốn uống gì không?”- Anh Vũ hỏi. Nhìn lên quầy rượu nè. Chà, toàn là loại nổi tiếng. Nó biết tên vậy thôi, chứ chưa uống lầnnào. Nó không thích bia rượu. Chỉ uống khi nào cần. Mà hôm nay chắc chắn là không cần rồi. - “Cám ơn. Cho tôi ly lipton nóng được rồi.” Anh Vũ pha cho nó một ly lipton nóng, rồi ngồi ở quầy bar, rót rượu uống một mình. Lại im lặng… - “Nè. Ông anh uống nhiều quá rồi đó. Ngày mai không đi làm à. Lo đi ngủ đi.”- Nó lên tiếng khi thấy anh Vũ bắt đầu có dấu hiệu…đứng không vững. - “Anh không sao. Nhóc đừng lo.” - “Tôi đâu có lo cho anh. Tôi lo cho tôi đó chứ.Lỡ anh nằm thẳng cẳng, rồi ói mửa gì đó, mấtcông tôi lại phải tốn sức tốn công.” - “Anh…không…” Nói được tới đó, vừa bước xuống khỏi quầy là anh Vũ trượt chân té cái rầm. Thiệt tình, đã nói là đừng có uống nhiều rồi mà. - “Anh ngủ ở phòng nào?”- Nó hỏi, rồi chậc lưỡi. Đúng là, trả giá cho một bữa buffet sangtrọng mà. - “Bên trái…phòng đầu tiên…trên lầu.” Má ơi. Lại còn vác cái thân này lên lầu nữa chớ. Nhắc lại, nó có một khúc ah. Thiệt là… Hì hục mãi nó mới lôi được cái anh Vũ này lênlầu. Đúng là…bữa buffet coi như trôi đi hết. Nó quăng ông anh này xuống giường. Chính xác là quăng luôn, vì nó đuối quá rồi. Rồi ngồibên giường… thở hồng hộc. Nó kiếm cái chăn…đắp lên người anh Vũ. Coi như xong chuyện. Xuống phòng khách ngủ thôi. Vừa tính bước đi thì bất ngờ… anh Vũ ngồi dậy… ôm chầm lấy nó. Nó cảm thấy nóng cả người. - “Làm gì kỳ vậy cha?”- Nó giãy giụa. - “Cho anh ôm em một lát…chỉ một lát thôi…Làm ơn…” Cha này đúng là…say thật rồi. Không còn phân biệt được gì nữa. Thôi kệ…ổng là Straight mà…Hic, sao tự nhiên nó phải chịu thiệt vậy? - “Bỏ ra, anh làm cái quái gì vậy???” Tới nước này thì nó không thể chịu được nữarồi. Anh ta…anh ta…vừa…vừa…hôn nó. Đồ khốn, cho dù anh có là Straight thì cũng phải nghĩ tới người ta chứ. Mặt nó nóng bừng…nó đạp anh ta qua một bên rồi chạy xuống nhà dưới. Vào toilet, nó rửa mặt cho tỉnh táo. - “Đồ điên, giở trò gì vậy chứ???” Nó bước vào phòng ngủ với ánh mắt căm giận, định bụng phải cho anh ta một trận ra trò. Tuy nó không phải là người tốt gì, nhưngcũng có lòng tự trọng chớ bộ. - “Mai…em đừng đi…đừng bỏ anh…Mai…” Hình như, anh ta đang lên cơn sốt thì phải. Nó bước tới đầu giường…đặt tay lên trán anhVũ. Chà, đúng là sốt thật rồi. Nó vừa tính bước đi, bất chợt, anh Vũ nắm chặt lấy tay nó. Trong cơn mê, anh ta liên tục nhắc lại một câu: - “Đừng bỏ anh…Đừng bỏ anh…” Tự dưng phải thức suốt đêm để canh cho anh ta. Nó vừa thay khăn vừa tức anh ách. Đúng là…lần sau phải cẩn thận khi đi ăn “chùa”. Nó nhìn anh Vũ. Công nhận là…anh ta đẹp traithật. Lại giàu nữa chứ. Anh ta đúng là niềm mơ ước của nhiều người. Chị Mai này, không biết chê ổng ở điểm nào nữa??? Nó nhìn kỹ khuôn mặt của anh Vũ…mắt này…mũi này…môi này. Bất chợt, nó nhớ lại nụ hôn của anh ta với nó lúc nãy. Mặt nó lại nóng ran… Lúc anh Vũ lay nó dậy, thì cũng đã gần tám giờ. Nó lờ đờ mở đôi mắt suốt đêm thức trắng. Bước vào toilet như bóng ma. Khi nó bước ra, đã ngửi thấy mùi thức ăn thơm phức. Cha này cũng biết nấu ăn nữa ta? - “Nhóc ngồi đi. Đợi một lát. Anh sắp xong rồi.” | |
| | | ¿NhOk.k0n^^shock.ng0k¿
Tổng số bài gửi : 275 Points : 325 Được cảm ơn : 2 Join date : 07/01/2012
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 29/3/2012, 7:44 am | |
| Nhox dag trong time thj nên post chậm lúm,thog cảm hen.hehe | |
| | | phale
Tổng số bài gửi : 175 Points : 188 Được cảm ơn : 3 Join date : 30/01/2012
Character sheet Cấp: (0/0) Tình Trạng: Health points: (0/0)
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 29/3/2012, 10:20 pm | |
| hình như là nhóc kiếm anh thì phải, hihi......
hôm bữa nói là boy straight mà, kiếm anh làm gì???????
sao không đi luôn đi, trở lại làm gì? wậy tiếp hả??? quậy cho trái tim "người ta" tan nát chưa đủ sao??? => HẬN nhiều...
...
anh Mse7en77 thì nói là nhóc "tìm trẻ lạc", hứ, ghét mấy người này luôn...
anh wishin cũng ít có nhiều chuyện lắm....bữa nào chết với tôi nha! tôi quăng boom là chết hết đó, keke, không nói giấu gì, tôi mất tích mấy ngày nay là đi tu luyện khoá học quăng boom đó, kakaka.... anh Mse7en77 ở xa quá chắc quăng không tới, hic... | |
| | | Mse7en77
Tổng số bài gửi : 306 Points : 336 Được cảm ơn : 8 Join date : 21/02/2012 Đến từ : Lyon-France
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 29/3/2012, 10:27 pm | |
| Ái cha ....A đang muốn chết nè cưng ....kakakaka ....hay cưng gởi tạm trái bom nổ chậm qua bên ni cho anh đi .....he he ..... Nhóc siêu quậy quậy thiệt đó nha ....làm gì khiến cho trái tim người ta tan nát rồi hận lây sang tụi anh nữa vầy nè ?? Mà phale cute vậy ...đi lạc chưa bị bắt cóc hả cưng ??? kakakaka ....kỳ này chắc là anh không chỉ ăn bom ....mà còn được ăn thứ khác .....hức hức .... | |
| | | Mse7en77
Tổng số bài gửi : 306 Points : 336 Được cảm ơn : 8 Join date : 21/02/2012 Đến từ : Lyon-France
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 29/3/2012, 10:40 pm | |
| Nghe anh hông sợ bom còn mời gởi qua ....tức quá đi một nước hông thèm ngó lại ha ....phale ....kakakaka .... Thôi muh xin phale hay pha lê hãy phá lệ ....trở lại đi cưng .....kakakaka .....tim tan nát anh repair lại cho ok ?? Hông biết có cần hô hấp nhân tạo hông ta ??? kakakaka | |
| | | phale
Tổng số bài gửi : 175 Points : 188 Được cảm ơn : 3 Join date : 30/01/2012
Character sheet Cấp: (0/0) Tình Trạng: Health points: (0/0)
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 29/3/2012, 10:44 pm | |
| keke, anh cho địa chỉ đi, lát em gửi, khi nào tới thì tới....
mà nek, phale không có cute, hixhix, nên bị nhócsieuway từ chối, bị anh wilshin ruồng bỏ, bị anh chọc, huhu... Giờ chỉ có mình ên, đúng là "cầu lắm mối tối nằm không"... | |
| | | Mse7en77
Tổng số bài gửi : 306 Points : 336 Được cảm ơn : 8 Join date : 21/02/2012 Đến từ : Lyon-France
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 29/3/2012, 10:59 pm | |
| - phale đã viết:
- keke, anh cho địa chỉ đi, lát em gửi, khi nào tới thì tới....
mà nek, phale không có cute, hixhix, nên bị nhócsieuway từ chối, bị anh wilshin ruồng bỏ, bị anh chọc, huhu... Giờ chỉ có mình ên, đúng là "cầu lắm mối tối nằm không"... Anh chọc em hồi mô nè ....mô phật người ta thiệt tình à nha ....nghe em bị trái tim tan nát ....anh muốn cứu em ....tính hô hấp nhân tạo ....xoa bóp cho tim em nó đập trở lại ....tốt bụng vậy còn bị cho ăn bom ....bị nói là chọc ghẹo ....thiệt tình .... Mà cái vụ em nói "phale không có cute" .....có nghĩa gì ??? 1- pha lê không có cu tè ? 2 - pha lê không có cu, tệ ?? hay là phale không cute ? tức là phale is not cute ?? Nếu là vậy yêu cầu đưa bằng chứng, thí dụ hình ảnh hay tranh truyền thần đó .....kakakaka .....trời chưa biết con người ta đủ 18 t chưa mà tui chọc te tua .....hic hic .... | |
| | | Mse7en77
Tổng số bài gửi : 306 Points : 336 Được cảm ơn : 8 Join date : 21/02/2012 Đến từ : Lyon-France
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 29/3/2012, 11:04 pm | |
| Kỳ này là tức quá á khẩu muh tỉnh ngủ luôn he ??? kakakaka .... | |
| | | phale
Tổng số bài gửi : 175 Points : 188 Được cảm ơn : 3 Join date : 30/01/2012
Character sheet Cấp: (0/0) Tình Trạng: Health points: (0/0)
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 29/3/2012, 11:05 pm | |
| thôi anh ơi, đừng có dụ em, em không xinh nên không cho coi hình đâu, vì sợ nếu coi rồi thì anh...bay về Việt Nam tìm em nữa mắc công anh, kekeke........ em nói là em không "cute" nhưng không có nói là em xấu nha, hehe......(đang quăng boom đó) | |
| | | Mse7en77
Tổng số bài gửi : 306 Points : 336 Được cảm ơn : 8 Join date : 21/02/2012 Đến từ : Lyon-France
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 29/3/2012, 11:09 pm | |
| May là võ công anh cũng khá ....miểng bom văng quá trời mà anh né được hết trơn ....kakakaka ....anh đâu có nói em xấu bao chừ .....muh thường thường là "tốt khoe, xấu che" ....em dấu hình hổng cho coi .....vậy là em ????? Nhóc siêu quậy vắng nhà tha hồ spam ....spam xong chạy lẹ nghe em ....kỷ lục thế giới 200 m là mấy giây vậy ....để anh nhắm coi 2 đứa mình phá nổi hông đó ....kakakaka .... | |
| | | phale
Tổng số bài gửi : 175 Points : 188 Được cảm ơn : 3 Join date : 30/01/2012
Character sheet Cấp: (0/0) Tình Trạng: Health points: (0/0)
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 29/3/2012, 11:10 pm | |
| hôm bữa anh có cho yahoo rồi mà em quên add để quăng boom, giờ không biết nó nằm ở trang nào, hixhix... Please write your yahoo again!
("-_)(_-*) | |
| | | phale
Tổng số bài gửi : 175 Points : 188 Được cảm ơn : 3 Join date : 30/01/2012
Character sheet Cấp: (0/0) Tình Trạng: Health points: (0/0)
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 29/3/2012, 11:19 pm | |
| " thường thường là "tốt khoe, xấu che" ....em dấu hình hổng cho coi .....vậy là em ????? " hihi, hình của em trên mạng cộng đồng thiếu gì, tại anh chưa biết đó thôi, trên facebook cũng có nữa mà, hihi, em chứ không phải như anh wilshin đâu, có cái avatar nhìn cũng không rõ, còn như nhocsieuway thì không thấy gì luôn, hixhix.....còn anh thì...khỏi nói, kkekeke..... | |
| | | ¿NhOk.k0n^^shock.ng0k¿
Tổng số bài gửi : 275 Points : 325 Được cảm ơn : 2 Join date : 07/01/2012
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 30/3/2012, 9:23 am | |
| Xạo we/ dy ak phale uj.hjhj | |
| | | DBin
Tổng số bài gửi : 38 Points : 42 Được cảm ơn : 0 Join date : 29/03/2012 Đến từ : Tp HCM
Character sheet Cấp: (0/0) Tình Trạng: Health points: (0/0)
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 30/3/2012, 1:50 pm | |
| Mình là Mem mới!!! Đang theo dõi đây!!! Nhanh xí nhaz | |
| | | phale
Tổng số bài gửi : 175 Points : 188 Được cảm ơn : 3 Join date : 30/01/2012
Character sheet Cấp: (0/0) Tình Trạng: Health points: (0/0)
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 30/3/2012, 4:25 pm | |
| anh nói xạo hồi nào hả nhoc? sao không biến mất luôn đi, hixhix... | |
| | | Mse7en77
Tổng số bài gửi : 306 Points : 336 Được cảm ơn : 8 Join date : 21/02/2012 Đến từ : Lyon-France
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu 30/3/2012, 7:43 pm | |
| Nhóc em về thì hay quá ....mau bồng trẻ lạc dìa nhà dùm đi em ....kakakaka ....hôm qua anh thấy "trẻ lạc" mò về kiếm em ...mặt mũi tèm lem thấy tội quá anh bồng dìa giữ dùm em ....muh thằng cu này quậy quá nhóc ơi ....kakakaka ....đòi quăng bom anh cả đêm ...rồi quấy khóc ....đòi bú ....hức hức ....Mèn ....nhè anh đâu có gì cho trẻ bú được ....tính hy sinh đưa núm vú cho nó ....muh thấy mặt nó ...gian ác quá anh sợ nó hổng bú ...mà nó cắn ....thì đi đời cái núm còn gì ....rồi lấy đâu ra núm khác .... Kỳ này chắc "người ta" hổng thèm quăng bom nữa ....."người ta" bay qua đây kiếm tui xử đẹp luôn ....kakakaka .... | |
| | | Sponsored content
| Tiêu đề: Re: Đơn giản................tình yêu | |
| |
| | | | Đơn giản................tình yêu | |
|
Similar topics | |
|
| Permissions in this forum: | Bạn không có quyền trả lời bài viết
| |
| |
| |