Love Is The Way!
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.

Love Is The Way!

Hội quán HotBoy!
 
Trang ChínhGalleryLatest imagesTìm kiếmĐăng kýĐăng Nhập
Tìm kiếm
 
 

Display results as :
 
Rechercher Advanced Search
Latest topics
» Tìm anh mr.pig
Cầu vòng tình yêu Empty8/12/2017, 12:25 am by hakuna.matata

» có cách nào là 4r đc lại như xưa....
Cầu vòng tình yêu Empty28/12/2015, 3:24 pm by chithien556

» quần lót,quần ngủ,quần tập gym super hot superr sexy dành cho anh em
Cầu vòng tình yêu Empty24/12/2015, 10:00 am by keocaosu

» Đêm mưa
Cầu vòng tình yêu Empty7/11/2015, 8:02 pm by Mr.tong

» CẮT TÓC GỘI ĐẦU MASSAGE THƯ GIÃN!
Cầu vòng tình yêu Empty12/9/2015, 10:57 pm by anchoi

» [ALL-HotBoy] Asian Boy!
Cầu vòng tình yêu Empty18/8/2015, 9:53 pm by song

» nóng trong người
Cầu vòng tình yêu Empty18/8/2015, 9:41 pm by song

» ĐÊM ĐỊNH MỆNH
Cầu vòng tình yêu Empty3/8/2015, 12:15 am by Mr.tong

» mem mới làm quen nha mọi người
Cầu vòng tình yêu Empty3/8/2015, 12:13 am by Mr.tong

» Slave Thủ Dầu Một
Cầu vòng tình yêu Empty16/7/2015, 10:43 pm by gaybinhduong190846

Top posters
truongson
Cầu vòng tình yêu Vote_lcap1Cầu vòng tình yêu Voting_bar1Cầu vòng tình yêu Vote_rcap 
chithien556
Cầu vòng tình yêu Vote_lcap1Cầu vòng tình yêu Voting_bar1Cầu vòng tình yêu Vote_rcap 
Mr.tong
Cầu vòng tình yêu Vote_lcap1Cầu vòng tình yêu Voting_bar1Cầu vòng tình yêu Vote_rcap 
Hey.Baby_PitPull
Cầu vòng tình yêu Vote_lcap1Cầu vòng tình yêu Voting_bar1Cầu vòng tình yêu Vote_rcap 
TuiTênTrâu
Cầu vòng tình yêu Vote_lcap1Cầu vòng tình yêu Voting_bar1Cầu vòng tình yêu Vote_rcap 
cleo_cleo
Cầu vòng tình yêu Vote_lcap1Cầu vòng tình yêu Voting_bar1Cầu vòng tình yêu Vote_rcap 
Gray Fairytail
Cầu vòng tình yêu Vote_lcap1Cầu vòng tình yêu Voting_bar1Cầu vòng tình yêu Vote_rcap 
hakuna.matata
Cầu vòng tình yêu Vote_lcap1Cầu vòng tình yêu Voting_bar1Cầu vòng tình yêu Vote_rcap 
hanggolds
Cầu vòng tình yêu Vote_lcap1Cầu vòng tình yêu Voting_bar1Cầu vòng tình yêu Vote_rcap 
Thần Nông
Cầu vòng tình yêu Vote_lcap1Cầu vòng tình yêu Voting_bar1Cầu vòng tình yêu Vote_rcap 
Đăng Nhập
Tên truy cập:
Mật khẩu:
Đăng nhập tự động mỗi khi truy cập: 
:: Quên mật khẩu

 

 Cầu vòng tình yêu

Go down 
4 posters
Tác giảThông điệp
Pani
Thành viên VIP
Thành viên VIP
Pani


Tổng số bài gửi : 549
Points : 658
Được cảm ơn : 0
Join date : 29/05/2012
Đến từ : Việt Nam

Cầu vòng tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Cầu vòng tình yêu   Cầu vòng tình yêu Empty28/8/2012, 12:13 am

“....Biết đâu bất ngờ đôi ta chợt rời xa nhau, ....” chiếc điện thoại rung lên từng hồi đánh thức tôi dậy.
- Alo, ... ai đây ạ ?
- Ai cái đầu mày ý Đăng ạ, chồng mày nè.
- Có gì mà gọi tao sớm thế ? giờ mới 6h20 thui mà.
- Mày quên hôm nay là ngày đầu mày đi làm ak ?
- Thui chết tao quên, cứ quen ngủ nướng. Thui nha trưa về tao gọi cho. À, tks mày nhắc nhở... hihi!
- Đúng là cái thằng... tút ... tút
Tôi lao thẳng vào nhà vệ sinh với vận tốc của phản lức. 5 phút sau đứng trước gương đã là một cậu bé.. à quên một thầy giáo khá là bảnh. Tôi tự giới thiệu:
Tên khai sinh: Đỗ Hải Đăng
Ngày sinh: 22/9/1990
Cân nặng 50 kg, cao 1m68 (hơi gày)
Tính cách: hoà đồng, vui vẻ và còn nhiều điều bí ẩn.
Công việc hiện tại: sinh viên mới ra trường, được nhận vào trường THPT X
Thôi, quay trở lại với thực tại, tôi xuống nhà chuẩn bị đến trường vì hôm nay là ngày đầu đi làm sao muộn được.
- Chào buổi sáng mama.
- Lớn từng này tuổi rồi mà vẫn như trẻ con. Chuẩn bị đi làm hả con ?
- Vâng mẹ, thui con đi đây không muộn mất.
- Ăn sáng đã con
- Thui mẹ ạ, trống tiết con ăn sau.
- Uk, nhớ ăn vào, dạo này nhìn xanh xao lắm đó.
- Con đi làm nha mẹ.
Đi trên con đường quen thuộc mà cách đây 4 năm tôi vẫn hằng ngày lọc cọc trên con ngựa sắt tới trường thật là thoải mái. Nhưng đó là 4 năm về trước, zờ tôi đã là một thầy giáo đâu còn đi ngựa sắt nữa, đi blade rồi (hihi). Mải ngắm cảnh nhớ về tuổi học trò mà mấy chốc tôi đã đứng trước cổng trường. Đúng là cái trường to nhất thành phố, cái cổng to đùng, trường X tôi đang công tác là một trong 50 trường hàng đầu cả nước nói chung là môi trường tốt cho tôi học hỏi. Lại nhớ về quá khứ, ngày tôi còn là một cậu học sinh THPT đâu được học trường điểm như thế này. Tôi học ở một trường nhỏ ở một huyện nghèo của tỉnh, nhưng cũng may trong cái khó khăn con người ta mới vươn lên được.
Bước vào sân trường, ai cũng nhìn tôi một ánh mắt lạ lùng. người hiếu kì, người thì lạ lẫm. Tôi thầm nghĩ: “Trên người mình dính gì ak?” nhưng tôi đã biết được lý do vì sao khi nghe thấy tiếng mấy học sinh từ xa.
- Mày ơi, học sinh gì mà ngang nhiên đi xe máy vào trường vậy?
- Chắc lại là con ông cháu cha rồi. Thôi lo mà đi về lớp đi kệ người ta.
- Không ... nhưng nhìn kute nhỉ.
- Cũng được.
Hoá ra là vậy, bọn này tưởng tôi là học sinh ak? Tôi cũng lớn mà đau có bé đâu (so với bọn nó thì bé rồi ... huhu). Tôi cũng không để tâm đến những ánh nhìn đó nữa, bắt đầu bước về dãy nhà hiệu bộ. Trước mặt là phòng hiệu trưởng:
- Cháu chào chú !
- Uk. Cháu là GV lý mới chuyển về trường đó ak?
- Dạ, vâng ạ.
- Uk, thanh niên gì mà rụt rè vậy, tự tin lên. Còn đây là công việc nhà trường phân công cho cháu.
Tôi cầm tờ giấy lên đọc. Tôi được phân công dạy lý 5 lớp khối 12, thêm chủ nhiệm lớp 12C5 nữa. Ui, gì mà mới ra trường đã làm nhiều thê này. Tôi e dè hỏi lại thầy hiệu trưởng.
- Thưa thầy, cháu mới ra trường kinh nghiệm chưa nhiều, xin chú cho cháu làm phó chủ nhiệm thui ạ.
- Cháu yên tâm, học sinh trường ta khá ngoan. Có gì khó khăn cứ nói với chú.
- Dạ vâng ( mặt ỉu xìu)
- Giờ cháu về nhận lớp đi, cũng sắp vào lớp rồi đó. À, sơ đồ lớp được treo ở ngoài hành lang đó.
- Dạ vâng. Cháu xin phép ạ.
Tôi lững thững đi ra xem sơ đồ lớp học.
- Ui .... Tôi nằm một đống dưới nền nhà
- Cho tôi xin lỗi, tôi đi vội quá.
Biết là lỗi của mình tôi cũng không dám gắt mặc dù đang hơi khó chịu.
- Dạ cũng tại tôi. Cho tôi xin lỗi, anh không sao chứ ạ ?
Tôi cúi xuống nhặt bài kiểm tra cùng với người va phải.
- Cám ơn em nhặt giúp tôi. Mà em học sinh lớp nào đến giờ vào lớp rồi sao còn đứng ở dãy hiệu bộ nữa.
- Ax. Tôi là GV mới về trường anh ạ.
Tôi nghĩ thầm: “Đẹp trai mà mắt lại bị quáng”
- Hoá ra là vậy, nhìn bạn trẻ con quá, hihi (gãi đầu)
- Không sao đâu. Thui tui lên lớp đây.
- Rất vui được biết bạn. Tôi tên Cường... thế bạn dạy lớp nào... tên gì thế ?
- Tôi chủ nhiệm 12C5, tên Đăng. Bye
- Chào bạn. (Đằng sau một người đang ngồi nhìn vu vơ cười tủm tỉm)
Đúng là ngày đầu đi làm mà vận đen đã đến với tôi. Đấy mải tức mà quên xem cả sơ đồ lớp giờ không biết đứng tầng mấy rồi. A, may quá có đám học sinh đang đứng ở hành lang. Tôi lại gần hỏi:
- Các em ơi, cho thầy hỏi lờp 12C5 ở đâu vậy em?
- Oh...oh bọn mày ơi thầy giáo mời nè... đẹp trai ghê.. (mấy con nhỏ kháo nhau).
- Thui đi mấy bà thầy giáo đó ( một đứa HS nam ra quát)
- Thưa thầy, lớp đó ở phòng đầu tiên bên phải trên tầng trên đó thầy.
- Ưk, thầy cám ơn các em nhé.
- Không có gì đâu thầy.
Tôi đi lên theo chỉ dẫn. A, đây rồi. Có mỗi cái lớp học mà mình cũng không tìm ra. Già mất rồi!! huhu.
Ôi!! trước mắt tôi là cảnh gì thế này. Một thằng con trai đang bị cả đám vây quanh đòi tụt quần, đám con gái hò hét kinh khủng. Đúng là “Nhất quỷ nhì ma” nhưng vẫn chưa bằng cái lớp của tôi khi xưa được. Thui quay trở lại lớp.
- E..hèm... Các em đang làm gì thê ?
- Bọn mày ơi học sinh mới nè, đẹp trai quá.
- Hơn tuổi mình hay sao mà xưng anh nữa.
- Anh ơi anh tên gì vậy? chuyển từ trường nào về thế?
Đám học sinh tranh nhau nói làm tôi không trả lời được câu nào. Tôi bước từng bước lên bục giảng và nói:
- Các em trật tự. Thầy là GV chủ nhiệm mới của lớp chúng ta chứ không phải học sinh mới.
Tôi nói song cả lớp ồ lên một tiếng to, có vẻ ngạc nhiên quá độ. Tùng ... tùng ... tùng tiếng trống vào lớp vag lên. Tôi trở lại bàn GV, cả lớp cũng bắt đầu ổn định.
- Thầy xin tự giới thiệu. Thầy tên Đăng, Đỗ Hải Đăng 21 tuổi sẽ dạy môn vật lý kiêm chủ nhiệm lớp chúng ta luôn. Mong các em sẽ giúp thầy hoàn thành tốt công việc.
- Vâng ạ... (Cả lớp đồng thanh)
Dưới lớp vẫn còn tiếng xì xào: sao thầy mình trẻ thế nhỉ, mày ơi, thầy còn trắng hơn cả con gái nữa kìa, ... bla bla ....
- Zờ chúng ta bắt đầu làm việc. Trước tiên cho thầy hỏi ban cán sự lớp gồm những ai nào?
Một hs nam gương mặt khá tuấn tú (nhưng cao hơn tôi cả cái đầu mất) zơ tay.
- Em có ý kiến gì?
- Thưa thầy, em tên Tuấn Anh là lớp trưởng tân thời ạ. Còn lớp phó học tập là bạn Trần Nguyễn Kim Hoa ạ, lớp phó kỉ luật là bạn Nguyễn Thị ... à quyên Nguyễn Khánh Linh béo ạ.
Cả lớp cười ầm ĩ, tôi cũng không nín được cười nhưng là thầy giáo phải làm gương chứ.
- Thôi, các em trật tự. Zờ các bạn trong ban cán sự lớp đứng lên cho thầy xem mặt nào.
Các HS trong ban cán sự lớp lần lượt đứng lên. Tôi cũng đã nắm được tình hình cơ bản của lớp, 12C5 là một lớp tự nhiên nghe nói có phong trào học tập và đạo đức rất tốt. Tôi tiếp tục tiết học.
- Kết thúc chuyên này tại đây. Các em mở sách vở ra, chúng ta bắt đầu học bài mới.
Tôi bắt đầu ghi lên bảng tên bài học. Sau nhiều năm không viết bảng cảm giác hơi ngượng nghịu. Dưới lớp lại bắt đầu những tiếng thì thào
- Tuấn Anh ơi, chữ thầy sao đẹp quá vậy như chữ con gái vậy.
- Công nhân, chắc ngày xưa thầy chăm luyện viết lắm.
Tôi cũng nghe được mấy câu khen ngợi của học sinh. Chính vì chữ viết và vè ngoài quá ư là con gái khiến tôi cũng ngại.
- Nào các em tập trung vào bài.
Tiết học cũng trôi qua nhanh chóng. Đến cuối giờ:
- Tuấn Anh lên thầy nhờ tí việc.
- Dạ, thưa thầy có việc gì ạ?
- Cuối giờ, e tập trung ban cán sự lớp thầy trao đổi một số công việc.
- Vâg ạ.
- À, em thấy cách thầy dạy có phù hợp với lớp chúng ta không?
- Dạ thưa thầy cũng được, nhưng ...
- Em cứ nói đi để thầy trò chúng ta cùng tiến bộ chứ.
Tôi không hiểu tại sao Tuần Anh cư nhìn tôi rồi lại gãi đầu gãi tai. Chắc cậu học trò lại ngại rồi. Mãi sau mới nói tiếp:
- Dạ thầy dạy có vẻ hơi nhanh. Đối với các bạn có lẽ hiểu nhưng chưa kỹ bài đâu ạ.
- Thế à. Để thây sửa chữa. Em có thể vể chỗ.
Tôi bước ra khỏi lớp, cảm giác lúc này thật thoải mái khi tiết học đầu tiên khá thành công. Buzzz... buzzzzz.. điện thoại rung, tôi nhanh chân bước về phòng chờ GV. Mở ra là tin nhắn của “ông ck” bất đắc dĩ của tôi. “ Vk à, dạy tốt chứ. Trưa vk ck mình gặp nhau nhé”. Tôi nhắn trả lời lại “Đã bảo bao lần rồi Đức, mày mà gọi tao là vk tao thề sẽ k bao zờ gặp mày đó. Có gì trưa gặp tao lên lớp đây”. Bước ra khỏi phòng GV tôi tiếp tục những tiết học trong ngày.
Sau tiết 5 tôi trở lại lớp 12C5 để họp ban cán sự lớp.
- Các em chờ thầy lâu k?
- Dạ không đâu thầy.
- Thui cũng muộn rồi, chúng ta bắt đầu công việc thui, thầy nói ngắn gọn thui thầy cũng đang có hẹn. Hoa em lập danh sánh lớp kèm kết quả học tập của các bạn trong lớp cho thầy. Còn Tuấn Anh và Linh các em có trách nhiệm đôn đốc các bạn thực hiện tốt nội quy nhé. Riêng với Tuấn Anh lớp có tình hình gì phải bảo ngay với thầy. Các em rõ chưa?
- Dạ rồi ạ.
- Zờ chúng ta nghỉ thui.
- Em chào thầy ạ? Linh và Hoa chào tôi
Tôi đang thu dọn sách vở ngẩng mặt lên vẫn thấy Tuấn Anh đứng đó.
- Em còn gì thắc mắc ?
- Dạ .....
- Cò gì mà như gà mắc tóc thê. Nói ra thầy trò cùng giải quyết
- Hihi. Em muốn xin ....sđt ....của thầy để tiện thông báo việc lớp ạ.
- Làm thầy tưởng gì? Đây số thầy nek 0165xxxxxx7.
- Em cám ơn thầy! em chào thầy.
Tôi lắc đầu trước cậu lớp trưởng này. Ở lớp lưu loát vậy mà giờ như gà mắc tóc. Sực nhớ là có hẹn với Đức tôi rút điện thoại ra gọi cho nó.
- Alo, Đức à?
- Ck nek, còn ai nữa. hihi
- Thui mày nói vậy tao về ăn cơm cùng mẹ luôn đây.
- Ối đừng ... chờ đã, đùa tí mà.
- Đùa gì mà dai vậy, ai biết tao còn mặt mũi nào.
- Đứa nào nói gì mày tao cho ăn đấm. Được chưa ?
- Thui con nạy bố. Zờ gặp ở đâu đây?
- Ra quán bíttết đường xx nha. Tao đang ở đó.
- Uk ra ngay.
Đầu dây bên này Đức nhìn chiếc điện thoại mà cười tỉm. Ngồi nhớ lại ký ức cách đây 5 năm.
Flash back
- .... huhu.... tao xin bọn mày đấy đừng có trêu tao nữa được không.
- Muốn không trêu thì nhận lời đại ca đi.
- Nhưng tao không thể làm chuyện đó ... huhu
Sao đường ở đây nhằng nhịt vậy, chẳng có đèn gì vậy trời. Mà đằng xa có đông người thế. Tôi thầm nghĩ và lại gần. Hoá ra là đánh nhau, thôi đi cho rảnh nợ, nhưng mà nhìn thằng bị đánh kia tội vậy, như con gái thế. Thui ra tay giúp người 1 lần vậy.
- Tui bay dừng lại ngay, nok là bạn của tao
- Haha .... bạn mày à... vào đây bọn tao xử luôn cho tện
- ... bụp .... 1 quả đấm bay vào thằng vừa phát ngôn.
- Được lắm ... bọn bay vào đánh thằng này cho tao
- Đúng là bọn tép con
Tôi dùng tất cả những kỹ năng võ vẽ của mình đề xử lý bọn này. 10’ cũng đủ đề giải quyết xong lũ chó chết này, lúc này tôi mới lại gần cậu bé kia:
- Em có sao không ?
- Em không sao anh ạ. Cám ơn anh nhiều lắm, không có anh thì ...
- Có gì đâu em. Thui chúng ta ra chỗ khác nói chuyện nhek.
- Vâng.
Tôi cùng cậu bé mới quen bước trên con đường dài, nói hết chuyện trên trời rồi đến dưới đất.
- Em tên gì vậy, bao tuôi rồi?
- Em tên Đăng, 17 tuổi ạ! Còn anh ?
- Anh tên Đức 18 tuổi. Thế sao em bị bọn nó trêu vậy.
- Ak tại vì ....
- Em quá giống con gái ...?
Cậu bé cúi mặt, chân di di trên nền cát.
- Em cũng muốn vậy đâu anh. Mà thui kệ đi, em cũng quen rồi. Mà nhà anh ở đâu mà em chưa gặp bao giờ vậy.
- À, anh mới chuyển về đây thui, trước kia anh ở thành phố em ạ.
- Thả nào mà em không biết. Thế anh đi đâu muộn thế ?
- Anh đang tìm đến nhà cô chủ nhiệm mới để chép lịch học mà.
- Anh học trường nào vậy ? có gì em biết em chỉ cho.
- Anh học trường THPT số 1 đó, cô chủ nhiệm anh là cô Hương dạy văn đó.
- Ah! Cùng trường với em nè. Nhưng khối 12 làm gì có cô nào tên Hương mà chủ nhiệm đâu.
Tôi gãi đầu vì nói lại vấn đề mà khiến tôi ngại vô cùng:
- Anh bị thầy cô giữ học lại 1 năm nên giờ mới học 11 thui.
- He. thế là anh cùng lớp với em rồi đó. Em học 11A1. Thui về em chép lịch học cho không lại mất công đến nhà cô xa lắm.
- Uk. thề cũng tiện.
Sau đó tôi cùng cậu bé trở về nhà.....
End flash
Tiếp truyện nè
---------------------------------------------------------

Tôi đúng vẫy tay trước mặt thằng Đức nãy giờ mà chẳng thấy gì. Thôi, lai phải dùng biện pháp mạnh rồi:
- Đức ...............................
Haha, thằng Đức giật bắn mình trước câu gọi âu yếm của tôi.
- Mày làm gì mà ngồi thần ra thế? À... hay là .... đang say nắng em nào? Khai mau.
- Tao làm gì có em nào mà say. Say mỗi em trước mặt này. Haha.
Nghe xong mặt tôi nóng bứng, định quay mặt đi ra về ( trêu thui).
- ơ... ơ đi đâu thế, đùa tí thui mà Đăng.
Tôi vẫn làm ngơ, ra về luôn. Đức chạy lại lắm tay kéo lại.
- Sao mày vẫn trẻ con thế ? bao giờ mới lớn đây.
- Kệ tao nha. Hjx hjx. zờ còn chê người.
- Thôi xyn vk. zờ muốn gì ck chiều hết.
- Tự nói à nha (mặt gian). Giờ bao tao ăn đi sáng ngu muộn chưa ăn luôn.
- Thôi... chết con rồi!
Sau bữa trưa tôi tạm biệt nó và trở về với tổ ấm thân yêu. Đức cứ đòi theo tôi về nhà chơi với mẹ vì lâu chưa găp nhưng tôi không đòng ý vì nó mà đến thì phá tan hoang phòng tôi luôn.
------------------------------------------------

- Mẹ ơi .... mẹ... con đi làm về này.
Ủa cửa mở mà mẹ chạy đâu rồi, chắc lại đi chơi rồi. Mỗi khi bố tôi đi công tác không về là nhà tôi chỉ có 2 mẹ con. Chỉ có thứ 7, chủ nhật là cả nhà đông đủ thôi. Tôi lên phòng thay quần áo và đánh một giấc. Nhưng mẹ tôi lại vào phòng:
- Đăng này, hum nay làm việc ổn không con?
- Cũng tạm được mẹ ạ, nói chung vui lắm y như hồi con còn đi học đó.
- Uk, anh cũng như bọn nó mà, zờ đi gõ đầu trẻ rồi đó.
- Mẹ này cứ trêu con.
- À hum nay bố mày công tác về sớm vừa gọi cho mẹ bảo thằng Đức về nhà mình chơi nha.
“Trời không hiểu thằng Đức làm gì mà bố mẹ tin tưởng nó vậy” tôi nghĩ thầm.
- Vâng mẹ. Thế chiều cần con giúp gì không?
- Thui ông tướng, làm được gì mà điệu. Anh cứ ngồi chơi cho tôi được rồi.
- Vâng ....( mặt tôi ỉu xìu giận mẹ)
- Bỏ ngay mặt đó đi nha. Hum nay có khách của bố về đấy. Chiều lau nhà hộ mẹ nha.
- Vâng mẹ. Con ngủ tí nha.
------------------------------------------

Sau khi đánh một giác no nê, tôi vươn mình thức dậy để thực hiện nhiệm vụ cao cả là “lau nhà”. Trước tiên phải tìm gì ăn đã, chắc mẹ tôi đi chợ rồi.
Đã đánh chén xong. Mở mấy bài hát yêu thích và bắt đầu công việc.
“ ....If I was your boyfriend, I’d never let you go
I can take you places you ain’t never been before
Baby take a chance or you’ll never ever know
I got money in my hands that I’d really like to blow
Swag swag swag, on you
Chillin by the fire why we eatin’ fondue
I dunno about me but I know about you
So say hello to falsetto in three two



I�� like to be everything you want
Hey girl, let me talk to you


If I was your boyfriend, never let you go
Keep you on my arm girl, you’d never be alone
I can be a gentleman, anything you want
If I was your boyfriend, I’d never let you go, I’d never let you go


Tell me what you like yeah tell me what you don’t
I could be your Buzz Lightyear fly across the globe
I don’t never wanna fight yeah, you already know
I am ‘ma a make you shine bright like you’re laying in the snow
Burr
Girlfrie nd, girlfriend, you could be my girlfriend
You could be my girlfriend until the ---- world ends
Make you dance do a spin and a twirl and
Voice goin crazy on this hook like a whirl wind
Swaggie


I�� like to be everything you want
Hey girl, let me talk to you


If I was your boyfriend, never let you go
Keep you on my arm girl you’d never be alone
I can be a gentleman, anything you want
If I was your boyfriend, I’d never let you go, I’d never let you go..... “
Tôi nghêu ngao hát bài Boyfriend của Justin. Đó công việc của tôi hàng ngày cũng chỉ đơn giản vậy thui. Ngủ và học, học và chơi.
- ... Ting toong .... ting toong.
Ủa mẹ đi chợ mà không mang chìa khoá ak? Tôi thầm nghĩ và liền bay trên chiết chổi lau nhà ra cửa. Cánh của mở ra.
- .. A... a.... bố.
Tôi ôm chầm lấy bố như đứa con xa nhà mới về. Mà cũng đúng vậy từ khi tôi tốt nghiệp đến giờ đã được gặp bố đâu. Tôi lăng xăng sách đồ giúp bồ đâu ngờ bên cạnh bố còn một người và tôi đang là một phù thuỷ trên chiêc “chổi thần”. Đến lúc bố lên tiếng tôi mới biết.
- Cháu cứ tự nhiên đi. Thằng con chú vậy đó. Con có bỏ cái chổi ra không định làm phù thuỷ à?
Tôi đứng hình nhìn lại mình rồi quay sang nhìn người đứng cạnh bố từ nãy giờ.
- Con không định mời khách vào nhà à?
- hi..hi con quên. Mời anh với bố vào nhà.
Vào đến nhà tôi chạy đi pha trà cho bố tiếp khách.
- Cháu ngồi đây chơi nhé... chú đi rửa mặt mũi chân tay. Mà Đăng nè đây là cấp dưới của bố mới chuyển về đơn vị vì nhà anh xa nên bố rủ về nhà mình chơi. Con cho anh ở cùng phòng nhé.
- Cái gì cơ ....? (mặt tôi nghệt ra)
- Thui chú ạ... để cháu ra ngoài ở cho tiện.
- Cấm cãi cấp trên nghe chưa. Thui Đăng chịu khó tí đi, phòng con rộng mà.
- Dạ vâng ạ!
Tôi không muốn làm bố buồn nên đành chấp nhận, mà nhìn mặt anh này cũng hiền và điển trai ghê. Chắc là người tốt. Từ lúc bố tôi đi không khí trở lên yên lặng hẳn, loa vẫn đang mở các bài hát tôi yêu thích .Để phá vỡ im lặng anh lên tiếng:
- Em có vẻ thích nhạc Hàn nhỉ?
- Dạ vâng. Em thích từ khi học cấp 2 cơ anh.
- Uk thế à ...
- Anh cùng đơn vị bố em à? Quê anh ở đâu vậy ?
- Ukm... anh mới chuyển về đơn vị bố em. Quên anh ở tận Lào Cai cơ.
- Ui thích thế em muốn lên trên đó mà chưa có dịp. À quên anh tên gì vậy ?
- Anh tên Thiết. Để khi nào có dịp anh dẫn em lên đó chơi.
- Vâng. Mà anh cũng mệt rồi lên phòng em mà nghỉ ngơi.
- Anh dân bộ đội như này thấm gì em.
- Chẳng bù cho em ...
Nhân lúc bố ra tôi lấy cớ chuồn.
- Thui anh với bố ngồi chơi con đi làm tí việc.
Tôi chạy vèo lên nhà lau và dọn dẹp căn cứ của tôi. Nói vậy thui chứ phòng tôi ngăn nắp lắm đó. Đấy bảo ngủ dậy gọi cho thằng Đức đến mà lại quên. Tôi cầm điện thoại gọi cho Đức:
- Alo .. Đức à?
- Ukm, ck nè vừa mới gặp mà đã nhớ ck ak?
- Nhớ cái mặt mày ý. Giờ đến nhà tao luôn nha, hum nay bố về gọi mày tiếp rượu đó.
- Ui bố vk mình quan tâm quá.
- Thui nha tao đi phụ mẹ đây.
- Ukm, hẹn gặp vk sau.
Tôi một phần muốn Đức đến, một phần lại không muốn vì từ khi chúng tôi vào Đại học thì nhà Đức lại chuyển về thành phố còn nhà tôi vẫn ở phố huyện nhỏ. Từ thành phố đến nhà tôi đi khoảng 10 km đi mất 20’, trường tôi đang công tác cũng ở thành phố.
.... Phù ... cũng đã làm xong việc mẹ giao. Tôi lon ton chạy xuống nhà thì nghe thấy bố với anh .. à anh Thiết nói chuyện về tôi.
- Đấy... thằng con chú đấy. Làm giáo viên mà vẫn như trẻ con này, đâu được chững chạc như cháu.
- Hihi ... em nó còn bé mà chú, dần dần sẽ trưởng thành thôi chú ạ.
- Chú cũng chỉ mong được như vậy
Tôi cố tình đi mạnh để bố và anh chú ý.
- Bố nha, suốt ngày nói xấu con ... (mặt ỉu xỉu - làm nũng bố)
- Anh đó, có lớn mà chưa có khôn, lại đây bố hỏi chuyện nào.
Tôi lại ngồi gần bố:
- Thế con nhận công tác chưa ?
- Dạ hum nay luôn nè bố. Mệ ghê ý.
- Thế con được nhận vào THPT X đó hả, Hs ngoan không?
- Ngoan gần bằng con .. hihi..
- Ủa em là giáo viên cấp 3 à ? thế dạy môn gì thế em ?. (Anh hỏi tôi)
- Vâng anh, em dạy môn lý.
- Mà mẹ đang nấu cơm rồi à bố ?
- Uk, mẹ mày vừa đi chợ về đang nấu đó.
- Để con vào giúp mẹ
Mẹ tôi nghe vậy, vọng từ trong bếp ra:
- Ngồi đó chơi với anh với bố đi, để mẹ làm được rồi.
- Vâng mẹ ạ.
- Mà Đăng nè dẫn anh đi quanh quanh chơi đi cho đỡ chán con.
- Vâng. Con mới về cũng chẳng biết chỗ nào chơi nữa.
Tôi và anh xin phép đi ra ngoài. Vừa ra cửa thì gặp thằng Đức.
- Oài, tao gọi mà giờ này mới đến à ?
- Có 15’ thui đó anh. Thế bố đâu rồi ?
- Bố đang trong nhà đó. Vào mà chơi.
- Thế mày đi đâu thế?
- Tao đi đâu đâu. (nói zối không nháy mắt)
Mắt nó nhướng lên như muốn hỏi tôi người đứng bên cạnh.
- À quên, giới thiệu với mày đây là con dể của bố tao mới mang về đó. haha
Anh lên tiếng:
- Anh tưởng ... nhà em chỉ có em thui mà
- Vâng .. tôi nháy mắt
- À ừ .... anh ở cùng đơn vị của bố Đang em ạ, anh tên Thiết, còn em ?
Thắng Đức mặt đỏ tía tai, tức giận dắt xe thẳng vào nhà. Tôi lon ton chạy lại lấy xe nó đi chơi ( tiết kiệm xăng xe mình, hi). Tôi nói với anh Thiết
- Anh đèo em nhé?
- Um ...
Tiếng xe vừa đi cũng là lúc tiếng thắng Đức với theo:
- Đăng ... ai cho mày mượn xe ..... : M072:
Mặc kệ tiếng thằng Đăng tôi và anh đi lượn vài vòng quanh huyện. Đã lâu rồi tôi không được hưởng cảm giác mát mẻ của gió ập vào mình - thật thoải mái. Trước kia mỗi lần đi học về tôi cùng Đức lượn mấy vòng rồi mới về nhà. Anh lên tiếng:
- Sao em lại trêu bạn kia vậy ...?
- Tại nó suốt ngày nhận làm ck em, em bảo thôi gọi mà nó không chịu. Mà anh thấy 2 đứa con trai như vậy kỳ k?
- Bình thường mà em. Quan niệm hủ tục là xã hội xưa thôi.
- Mà em tự nhận như vậy anh đừng giận nha!!
- Không sao mà ..... ( cười tủm tỉm)
- Anh cười gì vậy ?
- À không....
- Mà anh nè đi ăn chè không ?
- Ukm . cũng được đó. Zờ anh đi đường nào đây ?
- Đến ngã ba kia rẽ kìa.
Tôi với anh vào quán chè, mọi người trong quán đổ xô nhìn vào chúng tôi. Tôi nhìn lại mình và anh mới thấy buồn cười. Một người mặc quân phục bộ đội, một người mặc quần ngố, áo thun mà lại đi LX thì quả là buồn cười. Nhưng đối với tôi thì chai lỳ rồi. Tôi kéo anh ngồi vào chỗ dễ quan sát toàn bộ khung cảnh xung quanh. Đây là quán ruột của tôi từ khi còn học cấp 3, giờ nhìn khác quá.
- Cô ơi, cho cháu 1 sữa chua nếp cẩm nha? Anh ăn gi?
- Gì cũng được e
- Cho cháu thêm 1 xuất nữa nha.
Tôi quay lại trò chuyện với anh:
- Anh thấy quán này được không ?
- Cũng được. Anh ở đơn vị bộ đội nên không mấy khi ra ngoài nên cũng không rõ lắm.
- Ôi, con trai ngoan ngoãn rồi ... hihi
Tôi trêu khiến anh ngại ngùng. Cường độ gãi đầu, gãi tai ngày càng nhiều càng khiến tôi thêm buồn cười.
“....Biết đâu bất ngờ đôi ta chợt rời xa nhau, ....” tiếng điện thoại khiến anh bớt ngại. Tôi bắt máy.
- Alo ... gì vậy Đức?
- Được lắm đó vk, giám lừa anh rồi rủ trai đi chơi ha?
- Ai bảo lừa, con “dê” của bố tôi mà. Hihi
- Thế vk đang ở đâu?
- Đang ở quán cầm đồ nè? (tôi cười nhỏ)
- Hả ....?
- Đang định bán cái LX kiếm tiền đi chơi với trai nè.
- À giỏi nhỉ ... về ngay không ck đánh chết.
- ủa giám đánh cơ à ?
- Có nhiều kiểu đánh lắm. haha (gian tà)
- Tút ... tút ... Thôi máy tôi hết pin. Hihi
Tôi quay ra nhìn anh cười.
- Máy em hết pin rồi
- Lấy máy anh dùng nè.
- Thôi anh ạ. Mà ăn đi anh ngon lắm đó.
Tôi với anh ăn xong đến quầy thanh toàn.
- Hum nay ngày đầu em đi làm, em bao nha.
- Thôi để anh.
- K. Sau này còn nhiều dịp để anh bao em mà. Hehe
- ukm
Tôi vừa móc ví ra thì có 1 bàn tay đập lên mai, khiến tôi giật mình:
- A .... cướp .... cướp ...
- Cướp gì hả em ?
Tôi quay lại, hét tập 2;
- A ... a Hà bà đây à ?
- Chị đây chứ ai ? Mà lại thằng nào đây, không sợ thằng ck mày ghen à?
- Anh yêu của tao đó ( tôi luồn tay ôm anh)
Cái Hà đơ mặt luôn. Vỗ ngực tỏ vẻ đau tim
- Không ngờ ... không ngờ... thằng Đăng lại ... có thằng người yêu đẹp trai thê! Haha.
Anh ngại ngùng trước trò trêu trọc của tôi với Hà.
- Thôi tao đùa đấy Hà, đây là anh Thiết cấp dưới bố tao mới về chơi.
Hà gọi tôi lại gần:
- Làm mối cho tao đi. Nhìn men quá
- Chuyện nhỏ à. Quan trọng em phải ngoan. Hihi
- Zám hả ?
- Thui xin bà. Muộn rồi tôi về đây khi khác nói nhiều hơn nha.
- Pipi anh nha.
Tôi và Thiết lên xe và ra về. Về đến cổng đã thấy kẻ ai cũng biết là ai đang đứng khoanh tay trước cổng.
- Sao giờ này mới hả ... vk yêu ?
- E.. hèm bạn Đức ơi bạn đừng nói nhảm không con “dê” của bố tôi buồn nha. Tôi nháy mắt về phía anh.
- Kệ người ta chứ ... phải k anh ?
Anh Thiết chỉ im lặng không lên tiếng.
- Mấy đứa làm gì ngoài đó vào ăn cơm nào.
Bố tôi gọi mấy đứa mới lục đục vào. Nhưng trước khi vào tôi còn cho Đức một vố đau.
- Anh ơi ... vào đi để osin nó khác giắt xe vào. haha
Tôi trêu song chạy thẳng vào nhà. Để lại 2 người một thì đang điên lên, còn một người vẫn đang mỉm cười.
Lúc tôi vào đến nhà cơm canh đã sẵn sàng chỉ cần dọn ra là ăn. Tôi phụ mẹ dọn ra. Còn anh Thiết và tên kia đang ngồi nói chuyện với bố. Tôi cũng không quên nghe cuộc nói chuyện ngoài đó.
- Bố ơi, anh này là con “dê” của bố à ? (Đức rất thân với nhà tôi nên bố mẹ tôi cũng coi hắn như người trong nhà)
- Thằng Đăng lại trêu con à?
- Nó luôn miệng nói vậy đó. Bố nhận con là con “dê’ rồi cơ mà. Con không biết đâu ><.
- Hj. Thiết thấy không 2 thằng này lớn mà như trẻ con ý.
Tuy vậy thiết nhận thấy rằng trong mắt Đức đây không chỉ dừng lại ở trò đùa. Anh thầm nghĩ 2 đứa này cũng như anh. Anh đáp:
- Thế mới vui chú ạ.
- Nào mấy chú cháu vào ăn cơm thui. Mẹ tôi gọi mọi người ăn cơm.
Bữa cơm gia đình thật ấm cúng. Chúng tôi vừa ăn vừa nói chuyện công việc và dự định trong tương lai vui vẻ.
- Bố mẹ à, đợt tới con định xin đi làm thêm được không ạ?
- Con định làm gì? Bố tôi lên tiếng.
- Con định xin đánh piano ở quán cafe ạ. Xưa ở HN con cũng làm mà bố.
- Uk tuỳ anh thui. Còn bà có ý kiến gì k?
- Nó lớn rồi nên cho nó tự quyết định. Mẹ tôi nói.
- Thế con dự định cuối tuần này đi làm thử luôn.
Qua cuộc nói chuyện tôi cũng biết nhiều thêm về anh Thiết. Bố mẹ anh qua đời từ khi anh đang học đại học. Cũng thật tội nghiệp cho anh.
Cuối bữa cơm anh Thiết thì hơi ngà ngà còn bố và Đức thì xay quắc. Tôi lại phải mang cái của nợ lên phòng, còn bố thì nhờ anh dìu vào phòng. Tôi cho của nợ năm ngay ngắn rồi xuống giúp mẹ. Còn anh Thiết cũng lên phòng tôi nằm. Khi dọn xong thì cũng đã là 9h. Tôi gọi anh Thiết đang đứng ngoài ban công.
- Anh à đừng ra gió, anh vừa uống rượu đó.
- Anh ra hóng gió tí mà? Cho anh hỏi câu này được không? Có gì thì em đừng trách anh nha.
- Vâng anh hỏi đi.
- Em với Đức là như thế nào thế?
- Hi... anh lại hiểu nhầm à. Em với nó là bạn thân mà.
- Chỉ thế thui à ...
- Vâng. Thui anh cũng nghỉ sớm đi em đi tắm rồi còn vào xem bài nữa.
- uk. Em cũng đi đi kẻo muộn.
Khi tôi tắm xong thì anh Thiết với Đức cũng đã ngủ. Trong đầu rôi loé ra một ý đồ (hehe). Thực hiện xong ý đồ của mình tôi vào xem lại bài vở để mai lên lớp. Khi nạp pin điện thoại tôi nhận được một tin nhắn, à của HS mình đây mà. “ Chúc thầy ngủ ngon” . Sao học sinh ngoan vậy nè, chúc thầy ngủ ngon nữa. Hihi. Thui tôi quyết định đi ngủ sau một ngày mệt mỏi, khi đồng hồ đã điểm 11h để mai còn thực hiện kế hoạch.
Về Đầu Trang Go down
Pani
Thành viên VIP
Thành viên VIP
Pani


Tổng số bài gửi : 549
Points : 658
Được cảm ơn : 0
Join date : 29/05/2012
Đến từ : Việt Nam

Cầu vòng tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cầu vòng tình yêu   Cầu vòng tình yêu Empty28/8/2012, 12:14 am


- .... A .... A ...... Tôi hét ầm ĩ cả nhà : M040:
Mẹ tôi chạy lên hỏi.
- Có chuyện gì vậy con ?
Đề thực hiện trò đùa tôi đành không nói với mẹ.
- Không có gì đâu mẹ.
Tiếng hét của tôi khiến hai kẻ say xỉn hôm qua cũng đã tỉnh nhưng vẫn còn chưa biết gì? Tôi phân trần:
- Em không ngờ ... huhu .... 2 người tranh thủ khi em không ở đây làm việc này.... huhu
Hai người vẫn còn mặt nghệt ra đến khi nhìn xuống thì. Hai tiếng hét còn thất thanh hơn. Hihi tôi đùa ít ác lắm chỉ để mỗi người mặc “đủ ấm” thui, còn đủ đến mức nào thì mọi người tự hiểu nha. Anh Thiết chạy thẳng vào nhà vệ sinh, còn thằng Đức chui vào chăn tìm quần áo nhưng sao tìm được khi tôi đã giấu. Tôi nói như trăn trối:
- Đức à ... hjx hjx. Tao buồn quá khi mày dám lừa dối tao. Hjx hjx...: M056:
- Đăng nè ... không phải đâu ... tao không có mà ...
- Như này còn gì mà giải thích nữa ...
Tôi lấy tay lau nước mắt (giả vờ thui) nhưng nước mắt không ra liền chạy thẳng ra ngoài tỏ vẻ thất vọng. Để 2 người trong đó giải quyết. Nói vậy thui chứ tôi vẫn đứng ngoài nghe lỏm.
- Anh kia ... nhân lúc tôi say anh làm gì tôi. Đức nói
- Anh làm gì em chứ ... nhưng anh thấy hơi kì à nha.
- Anh không phải đánh trống lảng. Ôi 22 năm mặc quần của tôi, zờ thành công cốc hết rồi.
- Cậu em bình tĩnh đã nào con trai với nhau cả mà.
Đức đã tìm thấy quần áo ăn mặc chỉnh tề rồi chạy ra ngoài. Nhưng
..... Oạch ... Tôi đang nằm đo nền nhà. Đức hỏi:
- Đăng, mày làm gì thế ? (hình như Đức bắt đầu nghi ngờ)
- Tao ... tao... à vào lấy cặp sách chuẩn bị đi dạy.
Thằng Đức lại gần tôi nói.
- Thật không, tao mà biết mày làm gì sau lưng tao đừng có trách à nha. Hehe,
Chết con rồi đem trứng đùa với ác rồi. Tôi đành đi vào phòng lấy cặp như không có chuyện gì. Nhưng lần này lại bắt gặp anh Thiết. Anh hỏi:
- Trò này là do em làm phải không ?
Đúng là vỏ quýt dày đã có móng tay nhọn quả là không sai.
- Đâu có anh ... trò gì chứ?
- Khai mau không anh gọi thằng Đức vào xử lý em nhé.
- Hjx hjx... thui e xin khai. Mọi việc em làm để trêu thằng Đức để nó không còn cơ hội trêu em anh ạ. (Tôi mếu máo)
- Thât không đó.
- Thật mà anh. Thôi em đi làm đây không muộn mất. Anh cứ ở nhà nghỉ đi chiều em về em đưa anh đi chơi để chuộc tội. hihi
Tôi và anh cùng đi xuống nhà, nhìn thấy vẻ mặt hậm hực của Đức là tôi biết ngay.
- Đức đi làm cùng tao luôn k ? hay ở lại chơi với bố.
- Thui tao cũng đi luôn đây. Con xin phép đi ạ.
- Con chào bố mẹ con đi làm, chào anh Thiết nha.
Tôi và Đức cùng đi về thành phố. Riêng tôi thì đi làm, còn Đức thì chưa đi làm vì muốn nghỉ 1 năm sau khi tốt nghiệp mới đi làm.
-------------------------

Tôi đi song song với Đức trò chuyện.
- Mày vẫn buồn về chuyện hồi sáng à. Tao không để tâm đâu
- Mày nghĩ như vậy mà không buồn à ?
- Nói thật nha .... tao trêu mày với anh Thiết đó. hihi
- Hả?.... Mày nói cái gì ?
Đức phanh xe dừng lại luôn. Tôi cũng phải dừng lại.
- Đừng buồn nữa nha. Tao đi trước đây.
Trong hoàn cảnh này chuồn là thượng sách. Khi tôi đi để lại một người đang sau nửa giận nửa buồn cười và trong đầu đang lên kế hoạch để trả thù và thực hiện ước muốn của mình bao năm nay.
--------------------------

Bước vào trường trong tâm trạng khá là vui vẻ khi trêu được 2 người kia một vố đau. Tôi cứ tủm tỉm cười một mình (hơi chập 1 tí). Hum nay vào trưởng thì đã có nhiều điều khác biết, rõ rệt nhất là tôi không bị học sinh nhầm là bạn bè của chúng nữa. Đám học sinh liên tục chào tôi đến khi tôi vào đến tận nhà để xe. Nhưng lại chạm chán với người “đẹp trai mà quáng” mà tôi đã va phải hôm qua:
- Chào em. Đi làm sớm thế.
Tôi vừa lấy đồ và đáp:
- Cũng như anh thui ạ.
Khi tôi bước đi thì hắn cũng bước đi song hành với tôi.
- Hôm qua lên lớp ổn chứ em ?
- Dạ tạm ổn ạ. Mà anh cũng dạy lớp em chủ nhiệm à ? (vì mục tiêu lớp tôi đứng hàng đầu lên phải bắt chuyện hỏi thăm, hixhjx)
- À ừ, anh dạy toán toàn khối 12 mà em.
- HS lớp em khen anh suốt. Hihi (nói dối mà không biết ngượng kìa)
- Thế hả? HS lớp em nói gì ?
- Khen anh đẹp trai nè, dạy dễ hiểu này. Em phải học tập anh nhiều rồi.
- Bọn nó lại tâng bốc anh rồi. Làm sao đẹp trai bằng thầy chủ nhiệm nó được.
- Hi... (tôi cũng hơi ngại).
Tùng ... tùng... Tôi tạm biệt Cường và đi lên lớp đầu giờ truy bài còn anh ta thì về phòng chờ GV vì không chủ nhiệm.
- Lớp nghiêm. Tuấn Anh dõng dạc hô.
Tôi ra hiệu cho các em ngồi xuống.
- Các em gập sách vở vào thầy kiểm tra bài cũ. Hạ Tuấn Anh lên bảng.
Dưới lớp rì rầm.
- Lớp trưởng sướng nha. Thầy gọi kìa
Buổi học vẫn diễn ra bình thường.

Hết giờ dạy tôi lên văn phòng tham gia cuộc họp cuối tuần. Nhưng số tôi không biết là số con gì mà đi đâu cũng gặp phải tay Cường này nhỉ.
- Chào em. Hi
- Vâng chào anh. (Nhẫn nhục nhẫn nhục- Tôi nhẩm nghĩ trong đầu).
- Đi dạy có vất vả không em ?
- Cũng thường thôi anh, em thấy em đâu vất vả bằng anh. Mà thui vào họp rồi em vào trước nha.
- Ơ ... từ đã ...
Tôi lẩn nhanh để hắn không theo được tôi. Ngồi trong phòng họp mà tôi thấy cuộc sống thật tẻ nhạt làm sao. Ghi chép không biết bao nhiêu là thứ nào là lịch dạy chính khoá, công tác chủ nhiệm, .... Nhưng trời cũng chẳng phụ lòng ai bao giờ, cuối cùng cũng hết giờ họp.
- Phù .... Tôi thở phào nhẹ nhỏm.
Nhanh chóng xuống nhà xe vì chiều nay tôi phải đi xin việc làm thêm nữa. Với tôi thì cuộc sống khá đầy đủ nhưng không vì thể mà tôi lười biếng. Làm thêm một phần để kiếm thêm chút đỉnh một phần để thực hiện ước mơ của mình- trở nhà một nhạc công.
Reng ...reng .... Cái điện thoại thời cổ của tôi rung lên.
- Alo ... cho hỏi Đăng đẹp trai có ở đó không ?
- Đẹp cái mặt mày ý. Tao nè.
- Này này ... vụ hồi sáng chưa tính xong mà zờ mày bốp chát tao vậy à ?
- Hi hi... bạn Đức làm gì phải người chấp nhặt vậy đâu.
- Tất nhiên ... ( sướng phổng mũi rồi kìa) nhưng việc gì ra việc đó. Trưa đang không có người nấu cơm đây bao tao ăn một bữa nha.
- Thui cho tao xin. Tao mới đi làm có 1 tuần thui, chưa có lĩnh lương.
- Mày đúng là ... thế thì đi ăn với tao, tao bao được chưa.
- Đấy như thế có phải là Đức đẹp trai không. Thế nha, chờ tao nha, vẫn chỗ cũ đó.
- Uk.
Tôi rảo bước đến nhà xe, lại một lần nữa rôi gặp lại Cường.
- Đi ăn trưa với anh đi.
- Hi... nhưng lý do gì anh ?
- Thì ... thì... à gọi là chúc mừng anh em mình làm việc chung đi.
- Nhưng em chưa có lấy lương nữa.
- Ai bảo em trả tiền đâu nhì ?
Ha ha rơi vào bẫy của ta rồi.
- Tức là anh bao em ạ. Thế thì em không từ chối đâu.
Cương lại gần véo má tôi, nhìn tôi với ánh mắt mà tôi cảm tưởng thấy rất quen.
- Thế anh đi cùng với em luôn. Em đang hẹn với đứa bạn đi ăn.
- Thế có tiện không ...?
- Thế thì chỉ có cách em hẹn anh hôm khác thui.
- Thế thì anh em mình đi.
Tôi và Cường cùng đến quán cũ tôi và Đức hay ăn. Gửi xem và đi vào quán:
- Hey ... Đức vẫy tay ra hiệu cho tôi
Tôi kéo tay Cường chạy về phía Đức
- Đức à. Hum nay tao giới thiệu với mày. Đây anh Cường là người yêu tao.
Tôi quàng tay vào tay Cường. Cường thì ú ớ không nói được gì. Chỉ có Đức là ngạc nhiên:
- Mày nói vớ vẩn gì thế ?
- Oh .. nói vậy mà vẫn chưa hiểu à ?
Tôi quay sang nói với Cường:
- Anh thông cảm nha nó bị down từ bé nhưng không hiểu sao nó vẫn đỗ Học viện ngân hàng.
- Hig. Cường chỉ cười rồi lại gãi đầu.
Tôi vừa nói xong là bị một cái cốc đau điếng của Đức.
- Mày nói nhảm gì thế hả thằng Đăng kia ?
- Tao chỉ muốn giới thiệu mày với anh Cường thui mà. Thế mà cũng nỡ đánh tao. Huhu.
- Thui tao không đùa nữa, giới thiệu với mày đây là anh Cường dạy cùng trường với tao và dạy Toán lớp tao chủ nhiệm đó.
Đức đứng lên bắt tay với anh (ra dáng ghê), tự giới thiệu về mình mới ghê
- Em tên Đức bạn thân của Đăng. Rất vui được làm quen với anh.
- Thui chào hỏi vậy là đủ rồi ăn thui. Tao đói quá à.
Tôi pha trò cả Đức và Cường cười ầm lên.
- Thui hai người ở lại cười nha. Em về trước- Tôi giận nẫy đi về
- Thui mà em bọn anh chỉ đùa tí thui. - Cường đáp
- Thế thì gọi gì ăn đi chứ !!
- Rồi mày cứ từ từ nào ? sao vội thế ? - Đức hỏi tôi
- Tí tao còn đi có việc.
Cường nhanh nhảu gọi các món ra ăn. Ban đầu thì tức nhưng công nhận quán ruột của mình ăn ngon thật. Sau bữa ăn tất nhiên Cường trả tiền, chúng tôi chia tay ở quán, mối người một ngả.
-----------------------------

Nhìn đồng hồ cũng đã 1h30’, tôi mở cửa bước vào trong nhà hàng. Thấy tôi vào anh phục vụ chạy ra.
- Dạ cho hỏi anh đi mấy người ?
- .. À ... tôi đến xin việc anh ạ
- Thế mời anh theo tôi
Anh nhân viên dẫn tôi đến gặp chủ cửa hàng. Đến nơi tôi vô cùng ngạc nhiên trước ông chủ, ông quá trẻ mà đã có một nhà hàng khá nổi tiếng.
- Thưa chú, có người xin việc ạ.
- Cháu chào chú ạ - Tôi chào
- Ưk. Chào cháu. Cháu giới thiệu qua bản thân nào. - Chủ cửa hàng nói
- Cháu tên Đỗ Hải Đăng - 21 tuổi đang là giáo viên dạy ở trường THPT X.
- Thế à. Con chú cũng học trường cháu đấy. Thế cháu đã có kinh nghiệm gì trong việc diễn piano chưa ?
- Cháu học piano từ bé, cũng tham gia một số cuộc thi nhưng do tập trung vào học văn hóa nên cháu không theo con đường nghệ thuật.
- Cũng tạm ổn. Giờ cháu ra đánh thử chú nghe nào.
- Vâng
Tôi cũng hơi hộp vì lâu ngày không đụng vào piano. Tôi quyết định chọn bài without say.
Kết thúc bài thử việc của mình tôi nhậ được tiếng vỗ tay của chú chủ cửa hàng và ánh mắt thán phục của nhân viên.
- Được đó cháu - Chủ cửa hàng nói
- Dạ vâng, lâu ngày cháu không tập nên hơi xuống cấp.
- Được rồi. Chú nhận cháu vào làm. Thời gian làm từ 17h đến 23h, lương tháng 1.500.000đ. ổn chứ ?
- Dạ vâng ạ. Thế cháu bắt đầu làm từ khi nào ?
- Mai nhé. Giờ cháu có thể về
- Vâng . Cháu chào chú.
Bước ra khỏi cửa hàng trong tâm trạng khá vui vẻ, vì “phởn” quá mà va cả vào cục thịt, lại rơi kính không nhìn thấy gì luôn.
- Tôi xin lỗi.
- Không .... ớ thầy. Thầy đi đâu về thế ?
- Ai thế ?
- Em Tuấn Anh nè.
- Ưk. Nhưng mày nhặt hộ thầy cái kính với, thầy không nhìn rõ.
- Vâng, đây thưa thầy.
- Uhm... rõ hơn rồi đó. Thầy đi có chút chuyên, còn mày sao không chịu học mà đi đâu.
- À em ra phụ bố em tí mà.
- Thế hả ? có hiếu gớm. Thui đi giúp bố thì đi đi, thầy về nhà đây.
- Vâng, em chào thầy.
Tôi bước đi mà không để ý đằng sau cậu học trò của tôi đang lắc đâu và khoé môi mỉm cười với ý nghĩ “ Thầy gì mà còn hậu đậu hơn cả em nữa”.
-------------

Từ chỗ làm tôi về thẳng nhà vì còn lời hẹn với anh Thiết.
- Mẹ ơi ... mẹ à con về rồi nè - Tôi gọi từ ngoài cửa
- Tôi biết rồi , gớm chưa nhìn thấy người đã nghe thấy tiếng. - Mẹ đáp
- Con giống mẹ mà. Hihi. Bố với anh thiết đâu rồi ạ ?
- Bố mày đi cùng với mấy bác cùng đơn vị rồi. Anh Thiết đang trên nhà đó.
- Vâng con lên nhà đây. À mẹ ơi hum nay mẹ đừng nấu cơm con với anh Thiết nha, con mời anh đi ăn để chuộc lỗi.
- Lại trêu trọc anh gì rồi phải không ? Lớn rồi mà còn nghịch
- Hi. Con còn bé mà mẹ
- Rồi . Tôi không nói lại đước với anh.
Tôi lên phòng của mình cất đồ và thay quần áo. Cởi được bộ đồ đi làm mặc vào mình quần ngố áo thun thật là thoải mái. Giờ tôi muốn đánh một giấc rồi đây.
“....Biết đâu bất ngờ đôi ta chợt rời xa nhau, ....” Trời đúng là không thương người định đi ngủ thì có người gọi.
- Alo ... Đăng nghe nè.
- Ố. Tôi nghe nhầm không sao hum nay vk tôi ngoan vậy nè.
- Vk cái đầu mày ý Đức. Tao cấm mày gọi tao như vậy.
- È hèm ... Ck nhớ là vk sáng nay còn nợ ck cái gì ý nhỉ?
- Hihi ... bạn Đức tốt bụng tha lỗi cho mình, mình trẻ người non dạ mà.
- Thế thì nghe lời ck đi.
- Hì bạn bắt tớ làm gì cũng được chứ gọi vậy tớ ngại lắm à. >”<
- Nhưng ck chỉ thích thế thôi.
- Năn nỉ mà. Bạn Đức đẹp trai.
- Điều đương nhiên rồi vk không cần khen.
- Thui mà. À hum nay tao mới xin được việc rồi. Làm từ 5 giờ đến 11 giờ, lương tháng 1,5 triệu.
- Sao mày phải khổ vậy. Làm GV thiếu tiền à ? (thay đổi tên gọi nhanh thế)
- Không phải, Nhưng tao thích .
- Uk tuỳ mày thôi. Mà cái anh Cường trưa nay là ntn thế?
- Chỉ là đồng nghiệp thui.
- Thế thì tốt. (Cười thầm)
- Tốt gì chứ ???
- À không ... thôi tao bận rồi tối tao gọi cho.... tút ... tút ... tút
- Alo .... đúng là cái đồ ....
Tuy tôi cứ tao mày với Đức vậy thôi nhưng nếu không có Đức chắc cuộc sống của tôi tẻ nhạt vô cùng. Chuyện Đức gọi vk ck với tôi cũng hơi ngại. Nhưng chẳng hiểu sao Đức lại thích gọi như vậy, liệu Đức có tình cảm với tôi hay chỉ là muốn bảo vệ tôi như một người em trai. Nói tôi không có tình cảm với Đức thì không phải nhưng đến mức yêu thì cũng không đúng chắc chỉ trên mức bạn bè một xíu. Tôi cứ ngồi tự kỉ, chắc gì người ta giống mình. Miên man suy nghĩ, tôi giật mình bởi tiếng giõ cửa.
- Đăng à ? Anh Thiết nè. Anh vào được không ?
- Anh vào đi.
- Em đi làm về mệt không ?
- Mệt gì anh. Vui ý chứ. Em như thấy lại mình hồi cấp 3 vậy.
- ưk. ...
Tự dưng mọi thứ trở lên im lặng khi anh cứ nhìn vào tôi. Tôi nhìn lại mình có mặc áo ngược hay quần ngược đâu cơ chứ. Tôi ngượng ngùng hỏi lại anh.
- Anh ... em làm sao mà ... anh cứ nhìn zậy ?
- Tại anh thấy em khác quá ?
- Khác gì ?
- Em mặc quần áo ở nhà khác quá so với đi làm. Trông chẳng khác nào trẻ con.
- Anh này ... em vẫn trẻ con mà ... hihi. Mà tối đi ăn với em nha đền bù vụ hồi sáng.
-Ưk.
- Mà anh ở nhà suốt không buồn à. Hay giờ mình đi loanh quanh rồi đi ăn luôn.
- Tuỳ em ... thế nào cũng được.
- Thế thì đi thôi.
Tôi và anh xuống nhà chào mẹ và xin phép đi ra ngoài. Hum nay tôi không để anh lái mà tôi lái. Dẫn ông anh đi đến nhà Hà bạn tôi.
- Tig ... tig. Tôi bấm vòi inh ỏi trước cửa nhà Hà.
- Mẹ cha .... ơ anh Thiết sao anh biết nhà em mà tới.
Ôi đúng là bạn bè. Sao nó hám trai thế, bạn nó đứng lù lù như thế này chỉ nhìn thấy trai mà thôi.
- Bà nội mày... tao dẫn đến chứ ông ấy mà tự đi được à.
- À hoá ra là Đăng còi bé bỏng của chị à. Em vào dọn nhà để chị mời khách vào (ặc ặc)
- Hứ.
Tôi dắt xe vào nhà kệ 2 người đó.

Nói đến đây tôi quên chưa giới thiệu về Hà. Hà là bạn thân của tôi từ nhỏ. Có lẽ chúng tôi là 2 chị em thì đúng hơn vì không có điều gì là tôi và Hà không chia sẻ với nhau. Ngay cả chuyện tôi ở thế giới này Hà cũng là người duy nhất biết, nhờ có Hà mà tôi cũng thấy vững tin vào cuộc sống hơn. Nhưng khổ nỗi Hà là một đứa nổi tiếng hám trai từ khi còn học cấp 1. Chính vì cái thói này mà tôi nhiều lần dở khóc dở cười với nó. Và sau này cũng chính nhờ nó mà tôi đã tìm được nửa còn lại của mình.
Tôi vào nhà mở TV lên xem hoạt hình con để Hà tự xử với Thiết. Nói vậy thui chứ tôi cũng hóng chuyện lắm. Dẫn anh Thiết đến đây chủ yếu là giới thiệu cho Hà nó đang trong tình trạng “Gái già bị trai đá” mờ.
- Anh Thiết uống nước nè - Hà đáp (sao hum nay dịu dàng vậy kiểu này chắc sắp có bão - tôi nghĩ).
- Cứ để anh tự nhiên - Thiết đáp
- Anh Thiết ở nhà Đăng hả ? có ở đây lâu không ?
- Ưk. Anh nghỉ phép chắc được tuần thôi.
- Mà em chưa giới thiệu với anh nhỉ. Em là Hà xinh đẹp - à nhầm Hà thui ban của thằng Đăng.
- Anh cũng nghe Đăng kể qua về em rồi.
Sao tôi cảm giác buồn cười thế này, anh Thiết dân bộ đội có khác sao mà cứ để cho Hà tấn công hoài vậy.
- Nó kể gì về em vậy anh ?
- À ... (gãi đầu) Đăng bảo em hiền lành, dễ thương ( Hoá ra ông Thiết cũng không thường, mình có nói vậy bao giờ đâu).
- Thế á - Hà lấy tay vuốt tóc, mắt chớp chớp
- Ha ha .... haha - Nhịn cười từ lúc nãy đến giờ không thể chịu được trước hành động của cái Hà.
- Im coi Đăng người ta đang nói chuyện - Hà nói
- Em sao vậy ? - Thiết hỏi tôi
- Xem phim buồn cười quá ạ.
- Thui kệ nó đi anh chắc sáng nay vội nó quên không uống thuốc mà.
Nhìn anh thiết chỉ biết gãi đầu và trả lời mà tôi buồn cười quá.
... Tít ... tít .... Tôi nhìn xuống điện thoại thì có tin nhắn, số lạ mới sợ chứ.
“ Em có phải Đăng không cho anh làm quen nha” - ND tin nhắn đến. Tôi nhanh chóng nhắn lại “ Vâng, nhưng ai thế ạ ?”. Chưa đầy 1’ sau đã có tin hồi âm “Anh là một người hâm mộ em” (ặc ặc mình từ trước tới giờ người ta không ghét mình thì thôi lại có người hâm mộ). Tôi nhắn lại “ Thế hả. Vinh hạnh cho em quá. Anh có thể cho em biết quý danh không ?”. Lại có tin nhắn “ Hi. Anh tên Cường” - Cường à, cái tên quen nhỉ.... á hay là tên Cường trường mình, không làm gì ai cũng giống mình được chứ mà hắn làm gì có số mình (ối giời sao vẫn còn nghĩ dại thế thời buổi nào rồi xyn được số của ban đâu có dễ). “ Thế anh ở đâu? Làm gì vậy ?” - Tôi nhắn trả. “ Anh làm kiến trúc sư, gần trường em dạy đó” - Người lạ trả lời. Mải nhắn tin mà tôi không để ý cũng 6h30 rồi anh Thiết hỏi khéo tôi.
- Mấy giờ rồi ý nhỉ Đăng ?
- Mới có 6h30 .... à mà mình cũng về thui anh, chào bạn Hà nha bữa khác đến nhà tớ chơi với anh Thiết.
- Chuyện nhỏ, tao đang thừa thơi gian đây. Mà anh thiết cho em xin số phone có gì em em mình nói chuyện (Ôi thái độ gì đây, nói với tôi đâu được ngọt nhạt như vậy đâu).
- 09xxxxxxxxx. Số anh đó, thui 2 anh em anh xin phép- Thiết đáp
- Vâng . pipi anh - Đạt được mục đích nhìn nó cười mà thấy lạnh sống lưng.
--------------------------------

Rời khỏi nhà Hà tôi với anh Thiết lượn vài vòng trên đường, cái phố huyện này vậy thôi chứ đi một tí là hết. Trong tôi và anh Thiết đi tôi đâu có biết rằng Đức vừa vào nhà Hà.
- Hà ơi ... có nhà không mày ?
- Đây khổ quá thằng Đăng vừa đi xong mày lại tới ?
- Vk tao đến đây làm gì ?
- Mày đúng là cái mồm hại cái thân. Đăng nó không cho mày gọi lung tung mà vẫn gọi. Nó dẫn bạn đến nhà tao chơi.
- Ai thế? Tao biết không ?
- Từ từ nào, anh Thiết cùng cơ quan với bố nó.
- À ... biết rồi. Mà tao có việc nhờ mày nè.
- Mày mà cũng nhờ tao cơ à. Chắc khó à nha.
- Hì chị có Hà mới làm quân sư quạt mo cho tao được thui.
- Việc gì nói nhanh ? Tao không có nhiều thời gian à nha.
- Hihi .... mày cũng bít tao định nhờ gì mày mà....
- Lại vụ thằng Đăng chứ gì ? Khó lắm cái đó phải tự mày thui.
- Tao quyết định rồi không thể chần chừ mãi được không khéo mất vk như chơi.
- Tuỳ thôi tao thấy mày chờ đợi nó mấy năm nay mà không nói cho nó rõ sao nó biết được.
- Được rồi lần này tao quyết tâm. Nhưng không biết thổ lộ kiểu gì đây.
- E hèm. .. tao mách cho mày lần cuối thành công nhớ khao bổn cô nương à nha.
- Chuyện nhỏ
- Nó không lãng mạn lắm đâu. Còn 8 ngày nữa sinh nhật nó nè có gì hôm đó tổ chức xong chở nó đi mà nói.
- Ukm. Tao nghe mày vậy.
--------------------------

- Hxì .... hxì .....
- Em sao vậy ? - Thiết hỏi khi chúng tôi đăng ăn
- Em không biết. Chắc bị con gì bay vào mũi rồi ( Sao nai tơ thế em, bọn nó đang lên kế hoạch bán em kìa).
- Uk. Em ăn đi
- Vâng. Mà anh thấy quán này ngon không ? quán ruột của em đó.
- Công nhận nghĩ lại thời anh bằng tuổi em vui thật.
- Hì cũng thường thường thui mà... Sao anh không ở đây nốt tuần đi sắp tới sinh nhật em rồi.
- Hi nghỉ phép chỉ có thế thui mà em, sao được chứ. Thui để dịp nào lên chỗ anh anh tổ chức bù cho.
- Anh giữ lời hứa nha.
- Ukm.
Các bạn đang thắc mặc tại sao ba của Tuấn Anh biết Tuấn Anh có cảm tình với thầy mà ba vẫn không có phản ứng như phản đối không. Tôi xin giới thiệu qua về gia đình của Tuấn Anh.
Tuấn Anh được sinh ra trong một gia đình như bao gia đình khác ba làm trưởng phòng một công ty chuyên về xây dựng còn mẹ là một giáo viên dạy cấp 3. Tuy nhiên do số phận sô đẩy mẹ của Tuấn Anh mắc bệnh hiểm nghèo mà qua đời sớm khi Tuấn Anh mới tròn 2 tuổi. Cảnh gà trống nuôi con của bố Tuấn Anh vô cùng vất vả. Cũng đúng lúc này ba Tuấn Anh là một sinh viên trẻ mới ra trường ông thích công việc kinh doanh nhưng bố mẹ bắt ông phải vào làm một công ty xây dựng mà ông không hề muốn. Tại đây ông đã gặp được bố của Tuấn Anh, khâm phục trước sức mạnh, tình yêu con hết mực ông đã đem lòng yêu bố Tuấn Anh. Riêng bố Tuấn Anh ngay từ đầu đã có cảm tình với anh Tuấn Anh rồi. Số phận đưa đẩy 2 người đến với nhau, cuộc sống vẫn hạnh phúc như bao gia đình khác.
-----------------------------------------

Cuối cùng cái ngày mà cách đây 21 năm một ác quỷ nhầm một thiên thần đã trào đời, nói chung tâm trạng của tôi cũng chẳng khác ngày thường là bao mà còn mệt hơn nữa. Hôm qua sau khi ăn cơm ở nhà tôi, Đức được mẹ giữ lại và đang nằm một đống trên giường của tôi, nhìn dáng ngủ kìa 22 tuổi rồi mà có khác gì trẻ con đâu. Một tay ôm chăn, chân kia thì gác miệng thì chép chép suốt. Đành để cho Đức ngủ vậy, tối qua cứ ngồi nói nhảm thế tôi cho ngồi độc thoại luôn còn tôi ngồi nhảy au với mấy người bạn cũ.
- Mẹ à, mẹ ơi
Tôi gọi nhưng không có tiếng trả lời chắc mẹ lại đi chợ rồi. Thôi đành tự làm bữa sáng vậy.
- Mùi gì thơm thế nhỉ ? có cái để ăn rồi - Đức ló đầu ra khỏi chăn
Lao nhanh xuống nhà. Đức bắt gặp hình ảnh mà anh muốn mỗi sáng thức dậy đều được nhìn thấy. Từ từ ôm Đăng từ phía sau.
- Đức ơi buông ra đi mẹ tao nhìn thấy thì sao - Tôi nói
- Sao đâu, Đức là chồng của Đăng mà mẹ nhìn thấy thì có sao đâu.
- Haizzz .... hết cách nói luôn
Đằng sau Đức nở một nụ cười tươi thoả mãn vì có lẽ đây là những lần ít ỏi Đăng để cho Đức ôm như thấy này.
- Ôm đủ chưa, ra rọn bàn đi tôi làm cho ông rồi đó.
- Hì... vẫn chưa đủ nhưng phải nghe lời vk thôi.
Tôi và Đức nhanh chóng giải quyết bữa sáng của mình.
“....Biết đâu bất ngờ đôi ta chợt rời xa nhau, ....” Bài nhạc chuông quen thuộc của điện thoại tôi vang lên.
- Alo. Đăng nghe
- Happy birth day em nha ! - Thiết nói trong điện thoại
- Cám ơn anh nha. Anh là người đầu tiên chúc mừng em đó. - Lúc này tôi đưa ánh mắt hơi buồn nhìn về Đức nhưng Đức vẫn cắm cúi ăn như chưa có gì.
- Hi. thế hả ? Em đang làm gì thế ?
- Em vừa ăn sáng song. Anh và bố em vẫn khoẻ chứ ?
- Anh thì khoẻ như bâng, còn bố em vẫn thường à.
- Thế ạ. Ước gì anh ở dưới này nhỉ.
- Rồi... sẽ có cơ hội anh dự sinh nhật em. Thế hôm nay tổ chức to không ?
- Cũng mời mấy đứa bạn thân thôi anh, có cả Hà đó.
- Nhắc đến Hà. Anh sợ nó quá từ hôm đó đến giờ nó khủng bố điện thoại anh hoài. Hazzz. - Nghe đến đây tôi cũng phát cười về Hà
- Anh là sướng nhất đó nha, chẳng mấy ai được nó khủng bố kiểu vậy đâu đó.
- Thôi anh nhường lại diễm phúc này cho người khác. Thế nha anh giờ phải đi dao ban đây.
- Vâng, Thanks anh lần nữa.
- Bye em.
Kết thúc cuộc điện thoại tôi gọi luôn cho mẹ.
- Alo mẹ à, con Đăng nè.
- Ukm gì thế cậu ấm của mẹ.
- Mẹ đi chợ ạ ?
- Ukm mẹ đi chợ sẵn tiện đi qua nhà dì luôn. Thế con mua gì không ?
- Dạ thôi mẹ. Mẹ cứ đi chơi đi.
Tôi lại bắt đầu công cuộc dọn nhà chuẩn bị bữa liên hoan nho nhỏ. Nhưng chưa bước khỏi bếp đã nghe thấy tiếng cạnh khoé của Đức.
- Có người sướng nha. Sớm ra đã có trai đẹp gọi điện chức mừng.
- Đức mày nói gì vậy ?- Tôi đáp với giọng buồn thiu. Đức không biết được tôi muốn người đâu tiên chức mừng là Đức không.
- Nói gì thì ai cũng hiểu mà.
Tôi vừa buồn vừa ấm ức. Không còn lời nào để nói nữa, tôi quay đi để làm công việc nhà dấu đi đôi mắt trực trào nước mắt.
-----------------

Kể từ lúc Đức nói những lời bóng gió, ngôi nhà tràn ngập trong không khí im lặng cho đến khi Hà tới.
- Đăng ơi, ra mở cửa cho tao cái - Hà gọi ý ới ngoài cửa
- Từ, xuống ngay - Tôi đứng trước ban công đáp
- Hi sinh nhật vui vẻ nha - tôi vừa mở cửa Hà ôm chầm lấy tôi chúc mừng.
- Hi thanks bà nhiều nha, thôi vào nhà giúp tôi tí đi.
Vào đến nhà Hà ngó xung quanh nhà như tìm kiếm gì.
- Mẹ tao đi chơi chưa về đâu - Tôi nói
- Không phải .... - Hà đáp
- Thế thì tìm cái gì ?
- Cái gì kệ tao.
- Thôi mày xem đồ trong tủ kia còn thiếu gì không để tí tao còn mua thêm.
- Uk để đấy tao xem.
Hà lon ton chạy vào bếp, ngay sau đó tôi nghe được một âm thanh với tần số cực kỳ cao của nó.
- Đức mày làm gì ngồi một đống vậy ? - Hà hỏi Đức
- Mệt thì ngồi chức sao.
Hà nháy nháy mắt ngước ra ngoài ám chỉ tôi
- Nó hả ...?
- Thế mày nghĩ vì ai mà tao như này nữa
- Thôi tí có gì tao mày nói sau, sinh nhật người yêu mà buồn rười rượi vậy. Vào giúp tao đi.
- Ukm.
Trong lúc đó, tôi đang dọn nốt nhà thì có điện thoại mà lạ thay lại là của anh lớp trưởng - Tuấn Anh.
- Thầy nghe này em - Tôi trả lời
- Thầy đang ở đâu thế ạ ?- Tuấn Anh hỏi
- Thầy đang ở nhà, lớp mình có chuyện gì hả em ?
- Dạ không mấy bạn lớp mình định xuống nhà thầy chơi này.
- Thế hả, thế đã đi chưa em
- Bọn em đang đứng ở ... à chỗ quán chè ngã ba đó thầy.
- Chờ thầy ra ngay đó.
- Vâng
Tôi đâu biết rằng mấy đứa học sinh đang chuẩn bị cho tôi một bất ngờ, có lẽ là kỉ niệm đáng nhớ của tôi trong sự nghiệp dạy học của mình.
- Hà ơi, tao ra ngoài tí nha, à mày thấy thiếu gì không tiện thể tao mua.
- Đồ ngọt thì đủ rồi, mua thêm kiện bia đi mày - Hà đáp
- Uk. Thế tao đi nha
- Từ từ để Đức chở đi cho - Đức chạy ra ngoài nói với tôi.
- Thôi Đăng tự đi được.
Đức cụt ngủn chạy vào trong nhà, nghe tiếng xe xa dần.
- Mày đúng là ... chẳng làm gì ra hồn cả Đức à - Hà nói
- Thế tao biết làm sao bây giờ ?
- Thế làm sao mà hai đứa mặt nặng mày nhẹ thế ?
- Tại em trai mày ý, sáng ra trai đã gọi nói này nói nọ rồi - Đức trưng ra bộ mặt hầm hầm.
- Em tao như vậy trai không theo thì phí nhưng mày ... ghen à hehe - Hà trưng ra điệu cười man rợ.
- Tao nói mấy câu mà nó đã tỏ thái độ rồi sau này lấy về không biết thế nào ?
- Thế thì đừng lấy nữa, thế là ổn mà.
- Mày nói gì vậy ?
- Trêu vậy thôi chứ thằng Đăng nó trẻ con lắm chẳng nghĩ gì đâu. Nhưng mày biết hôm nay ngày quan trọng của nó mà mày nói vậy là không được rồi.
- Thế tao biết làm sao bây giờ ?
- Tí lo mò giúp nó rồi xin lỗi nó đie. Mà vẫn thực hiện kế hoạch chứ.
- Tất nhiên rồi.
---------------------

Cũng lúc này, tại quán chè, Đăng vừa bước xuống xe nhưng chẳng thấy bóng đứa học sinh nào của mình liền vào hỏi chủ quán.
- Cô ơi cho cháu hỏi có đám học sinh nào qua đây không cô ?
- Có đó cháu, bọn chúng vừa ở đây thôi.
Bất ngờ từ đằng sau có một bàn tay bịt mắt tôi dắt tôi đi vào hướng trong quán.
- Thầy cứ đi theo em nha, lớp mình có một bất ngờ cho thầy - Hoa nói với tôi
Vừa vào trong quán, Hoa bỏ tay ra.
- Bùm .... bùm - những mảnh kim tuyến rơi lấp lánh xuống đất. Cùng lúc đó là đống loạt tiếng chúc mừng sinh nhật của học trò. Tôi vui khôn siết, không ngờ rằng chúng cũng biết sinh nhật của mình. Hết bất ngờ này đến bất ngờ khác. Trong khi bản nhạc chúc mừng sinh nhật vang lên, ánh sáng lập loè của những cây nến Tuấn Anh cầm trên tay chiếc bánh sinh nhật đi lại gần tôi. Thật sự choáng ngợp mà.
- Thầy ước đi thầy - Lũ học sinh hò hét
Tôi chắp tay ước sau đó thổi nến, tiếng vỗ tay, huýt sáo, hò hét ẩm ĩ cả một góc quán. Nhưng có lẽ chưa hết được trò nghịch ngợm của lũ học sinh này. Chúng cầm bánh lên chét đầy mặt nhau tôi cũng không thể tránh khỏi. Sau mà hò hét chúng mới ngồi vào bàn hẳn hoi nhưng chẳng có đứa nào còn nguyên vẹn.
- Thầy ơi sao hôm nay thầy trẻ thế nhỉ - Linh - lớp phó lao động lên tiếng.
- Đúng rồi đó thầy nhìn thầy còn trẻ hơn cả bọn e nữa - Đám học trò nữ tranh nhau nói.
- Thầy vẫn vậy mà có khác gì đâu. - Tôi hơi ngượng ngùng trước lời trọc ghẹo của chúng.
- Thật đó thầy, lần đầu tiên chúng em được nhìn thấy thầy ăn mắc kiểu teen mà.
Nhìn lại mình cũng hơi ngạc nhiên vì hai phong cách ở nhà và ở trường hoàn toàn khác nhau của tôi.
- Thôi không trêu thầy nữa - Tuấn Anh cũng quan sát kĩ, ánh mắt trìu mến không ngừng hướng về người thầy của mình.
- Lớp trưởng ơi, ông đang ở phe nào vậy ? - Tôi cũng phải bật cười trước những lời đùa cợt của chúng.
- Đã xuống đây rồi thì vào nhà thầy chơi, ăn cơm chưa với thầy - Tôi nói
- Thầy đã nói vậy thì .... chúng em không khách sáo đâu
Tôi lấy điện thoại gọi cho Hà ra đón bọn trẻ để tôi còn đi mua vài đồ nữa.
- Alo, Hà à, tôi Đăng nè bà ra quán chè ngay đi.
- Gì mà gấp vậy, tao còn đang làm mà.
- Ra đón lũ học sinh của tao, chuyện dài lắm về tao kể cho nha. Tao đi mua đồ đã.
Kết thúc cuộc điện thoại Hà liền bảo Đức ra đón vì nó còn đang dở làm mấy món ăn.
- Đức nè ra quán chè đón học sinh của Đăng đi nha. Tao đang bận.
- Uk.
Trò chuyện một lúc với lũ trẻ, chúng tôi đứng lên ra về.
- Các em ra ngoài trước đi, bạn thầy tí nữa sẽ đến đón. Giờ thầy đi có tí việc nhé.
- Dạ thầy! - chúng đồng loạt trả lời mà tôi không thể nhịn được cười. Giường như những tức giận với Đức cũng tan biến.
- Thầy à thầy đi đâu đấy, em đi cùng được không ? - Tuấn Anh hỏi tôi
- Thầy đi mua ít đồ, em thích đánh lẻ với thầy à - Tôi cũng trọc cậu bé
- Hì - Lại gãi đầu, hình như đầu có trấy rồi.
- Thôi thầy trò mình đi kẻo không kịp.
- Nhưng thầy à mặt thầy tèm nhem bánh kìa. Để em lau cho.
Chưa kịp nói gì thì Tuấn Anh đã cúi xuống lau mặt cho tôi, tôi cảm thấy mặt mình đang nóng lên. Từ trước đến giờ ngoài Đức ra tôi có cho ai động vào bao giờ. Nhưng chưa lau xong từ đằng xa tôi thấy Đức mặt hầm hầm lại gần tôi, đẩy tay Tuấn Anh ra khiến cậu ta ngỡ ngàng.
- Cậu làm cái gì thế ? - Đức gắt với Tuấn Anh
- Em ...
- Cậu ấy chỉ lau mặt cho tao thôi, sao không Đức. Còn Tuấn Anh cầm chìa khoá ra lấy xe cho thầy - Tôi nói ngang ngạnh với Đức.
- Đúng rồi có liên quan gì tới thằng Đức này đâu.
Nói xong Đức quay mặt lấy xe phóng đi, còn tôi đúng chôn chân tại chỗ. Lắc lắc cái đầu cho tỉnh táo, đành để chuyên này sau vậy.
- Thầy ơi ... - Tuấn Anh gọi
- Thôi thầy đưa các em về nhà đã, bạn thầy có việc bận rồi.
Tôi dẫn đám học trò của mình về nhà. Chúng tỏ vẻ khá háo hức vì được biết căn cứ địa của thầy.
- Hà ơi cho lũ nhỏ ở nhà với bà nhé. Tôi đi mua đồ - Tôi gọi với vào bếp
- Ukm cứ đi đi.
- Các em ở nhà phụ chị Hà nhé. Thầy đi có chút việc - Tôi ra nói với lũ trẻ
- Thầy cứ đi đi, kìa lớp trưởng đi xách đồ cho thầy đi - Lũ học trò tinh nghịch đáp.
Tuấn Anh đèo tôi đến cửa hàng tạp hoá. Chúng tôi vừa đi vừa nói chuyện.
- Thầy ơi cái anh lúc nãy là ai thế ạ ? - Tuấn Anh hỏi
- Bạn thân của thầy đấy - Tôi nói với giọng buồn buồn
- Thế ạ ...
- Rồi hôm nào thầy giới thiệu cho. Mà sao chúng mày biết hôm nay sinh nhật thầy vậy ?
- À cái này ... cái này
- Sao ? - Tôi chờ đợi
- Thì học sinh quan tâm thầy thì biết thôi.
- À dám nói càn với thầy à - Tôi cốc nhẹ vào đầu cu cậu nhưng nó cao quá nên hụt
- Thầy mua gì vậy để em đi lấy nào.
- À xem nào 1 kiện bia, bò khô, 5 chai funta nha. Em đi lấy hộ thầy đi. thầy đi mua cái khác.
- Vâng. Tuân lệnh thầy. - Tuấn Anh thực hiện động tác chào kiểu quân đội tôi chỉ biết lắc đầu với cậu bé này.
Mua xong đồ khô tôi với Tuấn Anh ra chợ mua rau cỏ. Xem nào cái Hà dặn những gì nhỉ, đây rồi. Tôi và Tuấn Anh phân công nhau đi mua để nhanh chóng đi về. Rau cải, xà lách, khoai tây, cần tây, thờm bóp, ... xương ống, thịt lạc, đùi gà. Xong đã đủ giờ tiến hành về. Móc điện thoai ra cũng đã 10h30, tôi định gọi cho Đức nhưng mà cái “tôi” không cho phép mình làm vậy.
---------------------------------------------------------
Chúng mày ơi thầy về nè ra khuân đồ đi - Tuấn Anh gọi vọng từ cửa. Một lúc sau chúng oà ra lũ lượt cầm đồ vào nhà.
- Các em có giúp chị Hà không thế - Tôi hỏi
- Có chứ thầy không giúp thì chị xé xác chúng em ạ !
- Gớm Hà làm gì mà các em sợ thế ?
- Chị cảnh cáo bọn em không làm là không được ăn ạ - Linh nói nhỏ với tôi
- Hoá ra là vậy à. Các em ở đây xếp đồ đi thầy vào giúp chị Hà nha.
“....Biết đâu bất ngờ đôi ta chợt rời xa nhau, ....”
- Alo. Mẹ à - Tôi trả lời điện thoại
- Uk mẹ đây, hôm nay mẹ ở nhà dì nhé có gì mai mẹ về. Nhưng sáng nay chưa kịp chúc mừng sinh nhật con, chúc con mẹ mau lớn nhé.
- Mẹ này, cứ trêu con thế.
- Hì thì đúng mà. Quà mẹ để trên tủ đó.
- Vâng con cám ơn mẹ.
- Con đang ở đâu mà ầm ầm thế ?
- Con đang ở nhà, bọn học sinh đến chúc mừng mà mẹ.
- Thế hả, nhất con nhé. Thế nhé. Chào con.
- Mẹ đi chơi vui vẻ ạ
Tôi lon ton chạy vào bếp phụ Hà. Hà đang cắm cúi hoàn tất những món cuối cúng. Tôi nhẹ nhà lại gần.
- Oà .... - Tôi doạ Hà
- Pong.... Cái nắm vung đập thẳng vào đầu tôi.
- Á.... - Tôi lăn ra đất vờ bị ngất
Mấy đứa học sinh chạy vào khi nghe được những âm thanh lạ.
- Thầy ơi ... thầy sao không ? - Tôi nghe sự hoảng hốt trong lời nói của Tuấn Anh.
- Nó không sao đâu các em mang rau ra rửa đi rồi chúng ta bắt đầu chiến đấu - Hà nói lạnh băng
- Nhưng mà em thấy thầy ... - mấy đứa con gái e ngại hỏi
- Chị bảo không sao mà - Hà quay lại trừng mắt thế là chúng te te đi làm việc của mình bỏ mặc thầy.
- Sao còn không đi nữa hả em trai này ? - Hà nói với Tuấn Anh rồi quay sang nói với tôi:
- Còn mày nữa đứng lên đi ăn vạ khiếp quá
- Thôi không diễn nữa. Dạo này tay nghề kém quá - tôi đứng lên phủi quần áo
- Ơ ... ơ - Tuấn Anh há hốc mồm
- Em à nó là thằng chuyên ăn vạ và diễn giỏi lắm nên đừng tin nó - Hà dìm hàng tôi.
- Tuấn Anh ra giúp bạn đi kìa đứng đầy nhìn gì thầy nứa - Tôi đuổi khéo Tuấn Anh còn lại tôi và Hà. Tôi hỏi:
- Mày toàn dìm hàng tao trước mặt học trò như vậy à ?
- Kệ chứ mày chứ có phải tao đâu. Hoho. Mà xem ra cậu bé kia quan tâm mày nhỉ ?
- Tuấn Anh hả? Nó là con chủ quán tao làm thêm thôi, có gì đầu.
- Có gì thì chỉ mày biết, nhưng linh cảm của tao không bao giờ sai đâu.
- Mà ... mà mày thấy Đức đâu không ?
- Nhắc đến mới nhớ. Từ lúc đi đón lũ quỷ nè nó đang nằm một đống trên phòng mày đó, nhìn mặt dễ thương lắm lắm luôn.
- Thế hả ?- Tôi đáp hở hững
- Có chuyện gì thế ?
- À ... không có gì đâu.
- Mày nên nhớ tao với mày là chị em nha. Tuỳ mày thôi.
- Thì ..... - Tôi kể toàn bộ sự việc cho Hà nghe.
- Rầm ... - Hà đập con dao vào thớt khiêt tôi dớt tim
- Thằng này náo, có thế mà giận em trai của tao hả ? Để tao sử lý - Nói vậy thôi chứ Hà hiểu trai nào mà trai không ghen chứ, có phải động vật vô cảm đâu.
Hà nói xong bước dầm dần lên nhà trên. Để lại tôi với mớ hỗn độn cần phải giải quyết.
- Thầy cần em giúp gì không ?- Tuấn Anh từ ngoài bước vào.
- Em thấy cái gì làm được thì giúp thầy đi, chứ mấy khoản này thầy cũng chịu thôi.
Cũng lúc này trên phòng tôi, Hà và Đức đang trò chuyện.
- Hôm nay có người bị bệnh nặng quá nhỉ - Hà nói vu vơ nhưng cũng chẳng thấy Đức trả lời.
- Ơ thằng này, quân sư quạt mo hỏi mà cũng không trả lời nhỉ
- Hà để tao yên đi ... mệt - Đức uể oải đáp
- Tao biết hết chuyện rồi. Mày ý cũng ghen vô cớ quá cơ.
- Gì đâu mà vô cớ. Mày nghĩ xem Đăng lúc nào cũng dè chừng tao còn thằng học sinh đó thoải mái thế ? chuyện sáng tao đã bỏ qua rồi.
- Tao thấy mày sai đấy Đức à. Giờ mày giận nó mày chỉ có thiệt mày thui. Không nhanh đi, tao thấy thằng kia có tình ý với Đăng đó.
- Đó mà... tao có nhìn sai bao giờ đâu.
- Ukm thì biết vậy nhưng mày làm vậy là không được. Giờ tươi tỉnh lên còn thực hiện kế hoạch chứ. Đúng không ?
- Rồi, lần này tao không thể để mất Đăng được.
- Thế giờ xuống ăn được chưa?
- Đi nào.
------------------------------

Buổi tiệc sinh nhật của tôi cũng đã hoàn tất, mọi người vui vẻ nhập cuộc. Mấy đứa học trò tôi nhốn nháo ngồi gần tôi với Đức.
- Thầy ơi anh kia là ai mà đẹp trai vậy ? - Mấy đứa con gái hỏi tôi
- Bạn thầy anh tên Đức, có đứa nào thích thầy cho luôn đó
- Em.... em... này thầy ơi - Bọn nó nhao nhao lên giành giật
Tôi và Đức cũng phì cười với cái lũ trẻ này, chẳng khác gì chúng tôi ngày xưa nghịch ngợm không ai bằng.
- Thôi giờ chủ nhân buổi liên hoan này lên tiếng đi chứ nhỉ - Hà lên tiếng dẹp loạn
- Đúng rồi - Mọi người hoà theo
Tôi cũng ngại vì tôi ít khi tổ chức sinh nhật mà chủ yếu là bạn bè mà bạn chỉ có Hà và Đức thôi còn ai đâu. Hôm này lũ học trò này khiến tôi vô cùng bất ngờ, lần sinh nhật này cũng mang không khí sôi nổi vui vẻ hơn hẳn.
- Thầy cám ơn các em hôm nay mang đến cho thầy bất ngờ. cũng chẳng biết nói gì thôi hôm nay sinh nhật thầy các em cứ vui chơi hết mình đi nhé.
- Thầy uống trước đi chứ nhỉ - Linh hóm hỉnh nói
- Đúng rồi thầy uống hết nha không để lại đâu đấy - Bọn này lại hùa nhau hại người.
Tôi cố gắng uống từng ngụm bia, khổ nỗi từ nhỏ có biết uống bia đâu. Các loại chất lỏng đắng đáng này sao mà trôi nổi chứ. Sau khi uống hết mọi người vỗ tay rần rần cổ vũ. Bọn chúng lại ép tôi uống tiếp nhưng may có Đức ra tay:
- Thôi thầy các em không uống được bia đâu. Để anh uống hộ nhé
- Không được đâu anh Đức đâu, anh muốn uống bọn em chiều nhưng thầy phải uống chứ, phải không bọn mày ? - Hoa lên tiếng
- Đúng rồi... thầy với anh uống luôn đi
Tôi với đúng quay mặt xệ ra nhìn nhau biết làm sao giờ chẳng nhẽ lại từ chối bọn trẻ này. Bọn học trò của tôi mỗi đứa mời tôi 2,3 cốc riêng Đức muốn uống hộ tôi cũng không được vì bọn chúng cũng tới tấp mời Đức. Nhưng điều khiến tôi ngạc nhiên chính là Tuấn Anh.
- Nhân dịp sinh nhật thầy em mời thầy một ly, thầy không được từ chối đâu nhé - Chưa gì Tuấn Anh đã phủ đầu tôi.
- Tha cho thầy đi mà, thầy hết nổi rồi
Tôi xuống nước năn nỉ nhưng nhìn mặt Tuấn buồn xo đành phải uống vậy chứ làm sao giờ.
- Thế chứ thầy, em mong thầy mãi hạnh phúc và đừng quên đứa học trò này nhé.
- ???? - Tôi không hiểu nó nói gì luôn, lúc này Đức nhảy vào
- À để anh uống với em nha, chứ Đang anh biết mà nó uống kém lắm - Đức khoác tay qua eo tôi. Tôi thấy trong mắt Tuấn Anh gì đó ngạc nhiên và thất vọng.
- Dạ thằng em này xin tiếp anh - Tuấn Anh buồn trước cử chỉ thân mật của thầy và Đức đành uống cho quên.
- Thôi Đức nó là học sinh đó - Tôi lên tiếng ngăn cản
- Hôm nay vui mà để chúng thoải mái tí đi - Hà lại gần kéo tôi đi để lại hai người đọ tửu lượng với nhau.
Buổi tiệc cứ thế tiếp diễn cho đến lúc tôi say quắc cần câu không biết trời trăng gì nữa.
-------------------------

- Sao đầu đau như búa bổ thế này, mà chân tay mình mỏi thể không biết - Tôi giật mình tỉnh dậy, mở mắt ra 2 trờng mắt rơi xuống đất luôn. Không thể tưởng tượng được cảnh tượng lúc này. Tôi nằm giữa Tuấn Anh và Đức nằm hai bên, còn lũ quỷ con do Hà cầm đầu chắc giải tán rồi. Không thế để mọi việc như thế này được.
- Dậy, dậy mau ...- Tôi hét to cho 2 tên kia tỉnh
- Ơ ... - Tuấn Anh trưng mặt đơ ra, còn thằng Đức mồm chóp chép miệng tiếp tục ôm tôi.
- Rầm ... - Một âm thanh rất dễ nghe và kích thích con người, Đức nằm một đống dưới nền nhà còn Tuấn Anh nhanh nhảy xuống giường.
- Thầy ơi nhà vệ sinh ở đâu em đi nhờ với
- Đi thẳng vào kìa, còn mày tỉnh chưa Đức - Tôi gắt, hình tượng của mình đã mất hết rồi.
- Tỉnh rồi... gì mà nặng tay thế ? - Đức xoa xoa cái mông ê ẩm của mình đứng dậy.
Tôi ngước mắt nhìn lên đồng hồ, cũng muộn rồi 6h tối, với cái tay cầm điện thoại.
- Hà à ... sao mày lại để tao ở nhà một mình thế hà ?- Tôi ấm ức
- Một mình cái gì, 3 mình đấy thấy, hehe - Hà cười đểu trọc tức tôi.
- Mày nỡ lòng nào như vậy, thế sao còn mỗi 2 đứa kia ở với tao ?
- Thì ... thì ... à bọn học sinh mày có cặp hết rồi còn mỗi cu lớp trưởng đi một mình nên ở lại, còn thằng Đức ck mày chẳng nghẽ tao đèo nó về nhà tao ?
- Thế ạ... zờ tao biết làm sao đây ? - Tôi thở dài
- Sao là sao ? ăn rồi ngủ thôi
- Nói với mày thà nói với đầu gối còn hơn - Tôi tức mình dập máy
- Ơ ơ - Đầu dây bên này Hà nở nụ cười tủm, không biết cậu em mình sẽ thế nào.
Trở lại phòng Đăng, sau một thời gian khá ngắn Tuấn Anh đã tuốt lại vẻ đẹp trai thường ngày của mình.
- Thưa thầy muộn rồi em xin phép ạ
- Liệu đủ tỉnh táo để về không hay mai đi cùng thầy luôn - tôi hơi lo lắng
- Dạ như này bõ bèn gì ạ - Cậu ta gãi đầu cười híp mắt
- Hà ? em nói cái gì ? - Tôi ngạc nhiên
- À không em nói tửu lượng em kém lắm ý ạ. - Tuấn Anh nói hớ
- Thầy tưởng .....
- Tưởng gì thế em ? - Đức lại ôm eo tôi. Tôi lừ mắt quay sang “ em gì ?” Nhanh chân biến vào trong nhà vệ sinh để lại tôi với Tuấn Anh. Tôi không biết rằng lúc này tâm trang của Tuấn Anh buồn xo trước những cử chi vô cùng vô tư của tôi với Đức.
- Để thầy dẫn em xuống - Tôi quay lại nói
- Dạ vâng
Tôi tiễn Tuấn Anh ra đến cửa không quên nhắc cậu bé đi cẩn thận. Nhưng nói vậy thôi, tuy tiếp xúc với cậu chưa lâu nhưng tôi cũng đã hiểu được phần nào. Tuấn Anh khá mạnh mẽ, chín chắn, xử lý mọi chuyện khá người lớn. Đang mải mê suy nghĩ tôi không để ý có bóng người từ đang sau đang tiến lại.
- Oà .... - Đức doạ tôi, đã vậy đóng kịch luôn tôi lăn ra đất “ngất”
- Đăng ơi.... Đăng mày sao thế ... Đăng ơi - Đức mặt tái đi gọi tôi, nó biết tôi đã yếu từ nhỏ nhưng không nghĩ yếu như thế.
- Đăng ơi tao xin lỗi mà ... - Mắt Đức long lanh, nhân lúc nó không chú ý tôi doạ lại nó.
- Oà .... haha
Đức thấy vậy ngã ngửa ra bật cười. Nhưng tôi lại đứng hình vì đôi mắt đỏ hoe của Đức - nó lo cho mình đến vậy ư.
- Đăng đứng lại ngay, không sử không được - đức nói với theo khi tôi chạy vào trong nhà.
Nhưng nào có chạy được xa, vốn đã yếu mà chạy với một con “trâu” như Đức tôi chỉ có thua. Khi Đức bắt được tôi tôi cố trốn thoát nhưng không được:
- Oạch - Tôi trượt sàn nhà ướt ngã xuống nền nhưng Đức nhanh tay đỡ tôi mất đã cũng nghe theo. Giờ hai đứa tôi trong tình trạng vô cùng kỳ cục. Đức nằm trên tôihai mắt đối diện nhau. Tôi lẩn tránh ánh mắt của Đức, Đức từ từ cúi sát khuôn mặt tôi ....“....Biết đâu bất ngờ đôi ta chợt rời xa nhau, ....” - tôi có điện thoại.
- Đức ... đứng dậy cho Đăng nghe điện thoại nào - tôi nói nhỏ
-..................... - Đức không trả lời
- Đứng dậy ngay - Tôi quát
- Hả ... ukm - Đức lóng ngóng đứng dậy tôi chạy lại lấy cái điện thoại.
- Alo, con nghe này bố - Hoá ra bố tôi gọi
- Chúc mừng sinh nhật con trai của bố nhé
- Hì hì cám ơn bố, con tưởng bố quên cơ
- Bố sao quên được nhưng công việc đang bù đầu giờ mới có thời gian gọi cho con nè.
- Hì thế con không có quà à ?- Tôi làm lũng
- Có nhưng đợt tới bố nghỉ phép về bố tặng nhé.
- Èo, chán thế.
- Thông cảm cho bố chứ. Thế nhé bố giờ phải đi công việc đây.
- Dạ vâng. Con chào bố
Tôi quay lại nhìn Đức nhìn mặt nó cứ ngu ngu tẩn ngả tần ngần, nghĩ lại cảnh lúc nãy tôi cũng thấy hơi ngại, khẽ hỏi:
- Đức, ở đây hay về ?
- Tất nhiên là ở lại rồi. À ... tao ... - Đức lại cười híp mắt
- Giờ Đức cũng biết ngại cơ à ?
- Không phải .... cho tao ... cho tao xin lỗi - Đức ấp úng nói
- Cái gì xin gì cơ tao không nghe thấy - Tôi trêu lại
- Không nghe thấy thì thôi - Đức toan đi lên trên
- À quà tao đâu ?
- Tao tặng mày rồi mà.
- Lúc nào? đâu ?
- Tặng mày thứ quý giá nhất của tao rồi mà
- Đâu ? Cái gì ?
- Trái tim của tao - Đức lời ra nhẹ nhàng mà khiến tôi lặng người.
- ...........................
- Làm người yêu tao nhé !
Đức lại gần nhẹ nhàng cầm tay tôi thỏ thẻ. Tôi biết Đức giành cho mình rất nhiều tình cảm và tôi cũng vậy nhưng liệu đấy có phải là một sự ngộ nhận không hay là tôi quá đa nghi.
- Sao im lặng quá vậy - Đức lên tiếng cắt dòng suy nghĩ của tôi
- Chuyện này ... - Tôi ấp ủng không nên lời, không nghĩ chuyện này đến sơm như vậy
- Chuyện này làm sao. Đăng biết đấy Đức yêu Đăng từ lâu rồi mà, có phải Đăng còn gì lo sợ không ?
- Không, thực sự Đăng cũng quý Đức lắm nhưng liệu đó có phải là yêu không?
- Hãy cho Đức thời gian đi, Đức sẽ chững mình chúng ta yêu nhau và chúng ta sẽ hạnh phúc.
- Liệu có được không Đức?
- Tất nhiên Đức hứa đó.
- Ukm
- Thế là ... thế là Đăng đồng ý hả ?
Tôi không nói gì chỉ lặng lẽ gật đầu thay cho câu trả lời của mình. Cuộc sống của tôi và Đức có lẽ sẽ như những gì Đức nói.
Về Đầu Trang Go down
The Won Hy

The Won Hy


Zodiac : Pisces Tổng số bài gửi : 347
Points : 380
Được cảm ơn : 2
Join date : 08/02/2012
Age : 31
Đến từ : TP.HCM

Cầu vòng tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cầu vòng tình yêu   Cầu vòng tình yêu Empty31/8/2012, 8:17 am

tip yk, sao toàn post giữ chừng hk zậy, theo dõi mệt quá
Về Đầu Trang Go down
cleo_cleo
Thành viên VIP
Thành viên VIP
cleo_cleo


Zodiac : Pisces Tổng số bài gửi : 842
Points : 922
Được cảm ơn : 10
Join date : 17/08/2012
Age : 30
Đến từ : quang binh

Character sheet
Cấp:
Cầu vòng tình yêu Left_bar_bleue0/0Cầu vòng tình yêu Empty_bar_bleue  (0/0)
Tình Trạng:
Health points:
Cầu vòng tình yêu Left_bar_bleue0/0Cầu vòng tình yêu Empty_bar_bleue  (0/0)

Cầu vòng tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cầu vòng tình yêu   Cầu vòng tình yêu Empty31/8/2012, 9:19 am

theo doi the moi hay chu
Về Đầu Trang Go down
Rainie San

Rainie San


Zodiac : Leo Tổng số bài gửi : 21
Points : 33
Được cảm ơn : 0
Join date : 11/07/2012
Age : 30

Cầu vòng tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cầu vòng tình yêu   Cầu vòng tình yêu Empty1/9/2012, 10:16 pm

lâu quá pani ơi, chờ truyện này bữa h mà hok thấy up char mới, bùn ='(
Về Đầu Trang Go down
Pani
Thành viên VIP
Thành viên VIP
Pani


Tổng số bài gửi : 549
Points : 658
Được cảm ơn : 0
Join date : 29/05/2012
Đến từ : Việt Nam

Cầu vòng tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cầu vòng tình yêu   Cầu vòng tình yêu Empty3/9/2012, 9:54 pm

à mình đợi t/g bên tx viet dài ra chút rồi mình post lun chứ bên đó mới có chút à vs lại post vay thi quên cốt truyện nữa ^^
Về Đầu Trang Go down
Sponsored content





Cầu vòng tình yêu Empty
Bài gửiTiêu đề: Re: Cầu vòng tình yêu   Cầu vòng tình yêu Empty

Về Đầu Trang Go down
 
Cầu vòng tình yêu
Về Đầu Trang 
Trang 1 trong tổng số 1 trang
 Similar topics
-
» Tình yêu tuyệt vọng?
» Những mối tình tuyệt vọng trong giới gay
» nhok baby hi vong se co 1 tinh yeu ! mong co ai do hieu nhok o binh duong nha !
» Góc Bạn Đọc » Bạn Đọc Bình LuậnAdm Gửi 16/05/11 10:10 Chợ tình 550 "Đồng Tính Nam" A- A A+ Câu chuyện về chợ tình 550 ở Dĩ an Bình dương không giống như chợ tình khâu vai ở mèo vạc hà giang … mà nó là cái chợ của những người đang sống trong thế giới thứ 3
» Nổi lòng của pig.thất vong hây hy vong

Permissions in this forum:Bạn không có quyền trả lời bài viết
Love Is The Way! :: .::SHOP NGƯỜI LỚN::. :: .::TRUYỆN GAY::.-
Chuyển đến